Còn nhớ anh không anh là kẻ đã thay lòng
Liệu có đáng để em mong một đời mãi không
Chẳng nhớ bao lâu nhưng ta đã xa quá nơi bắt đầu
Sao em không thử mở lòng mình yêu một người sau.
Đừng quan tâm đến tôi được không?
Từ lâu tôi đã thôi hy vọng
Mặc tôi đi giữa trời bão giông
Để gột trôi đi vết đau trong lòng.
Nói anh nghe đi, thế giới này
Đã làm em tổn thương nhiều như thế nào
Nói anh nghe đi, có những ngày
Nước mắt em rơi tay em tự lau lấy.
Chợt bỗng thấy khóe mắt vương những giọt cay cay
Vội buông tay yêu thương em vừa chạm lấy
Sợ vết cứa ký ức của cái ngày xưa ấy
Ngày mà chúng ta trở thành người cũ.
Bước trong đêm khuya lạnh tìm về nơi chúng ta gặp nhau
Tìm được đâu ánh mắt trao nhau thẹn thùng
Bước tiếp trong vô vọng phải làm sao để anh gặp em ?
Về lại bên nhau siết tay nhau thật lâu
Chẳng ai biết anh đã khóc bao nhiêu lần
Chẳng ai biết bao đêm anh chẳng ngon giấc
Em nào hay anh đã đớn đau thế nào
Và nào hay biết anh giờ ra sao
Người ấy có biết đêm đông em sợ mưa giông
Người ấy có nắm tay em khi ngủ hay không?
Người giữ hạnh phúc cho ai em chỉ là khóm hoa dại
Sánh sao bì được với đóa hoa hồng đầy gai.
Nhắm mắt lại thầm nghe nỗi đau lan dần
Phủ kín trái tim anh úa khô đã bao năm rồi
Chắc bởi vì tình yêu ta đã sai đường
Vì chút cô đơn chúng ta lại tìm lại nhau.
Anh mệt mỏi bao năm rã rời chạy theo chiếc bóng em
Anh đã cố cho em yên lòng nhưng chỉ là vô vọng
Dù biết trước khi xa em rồi linh hồn anh vắng tênh
Bên cạnh anh lòng em chắc vui.
Nếu như cuộc đời này là một cuốn phim.
Thì anh muốn chúng ta có thể quay lại
Sửa sai những lỗi lầm để chẳng ai phải trách ai
Sẽ cùng yêu một lần chẳng tính toan.