Vòng hợp âm:
Từ cái lúc nhớ nhớ đến khi nói lời tan vỡ
Ta đã từng bước qua bao mùa lá dại khờ
Khoảng ký ức quá lớn anh biết chôn vùi vào đâu
Khóc thế này dấu thế nào được đây.
Vòng hợp âm:
Thời gian sẽ chẳng đợi chờ điều gì và cho đến khi ta nhận ra
Tình yêu giống một trò đùa dại khờ hay anh quá ngây thơ khi tin vào em
Cánh hoa phai tàn kìa tiếng mưa đang rơi lòng bỗng như chơi vơi càng nhớ em không rời
Đã hơn hai giờ nhắm mắt nhưng không mơ đầu vẫn đang ngu ngơ chìm đắm trong hững hờ.
Tại sao phải một mình lẽ loi?
Tại sao phải hiu quạnh bên đời?
Tại vì sao tình xa mất rồi?
Tại vì sao người đành quên lối?
Hỏi quá khứ đang muốn gì, hỏi nỗi nhớ đang muốn gì
Hỏi mưa giông tại sao lại làm em khóc
Hỏi ký ức sao ở lại, hỏi cơn đau sao kéo dài
Hỏi yêu thương liệu có tồn tại
Có một người con gái
Năm ấy đã từng nói yêu không hề đổi thay
Mà giờ nào ngờ tiếng yêu phôi phai quá vội
Để cho mối tình đầu tan vỡ
Chôn giấu trong từng giấc mơ khi còn có nhau
Tình đầu là tình dở dang, em ơi.
Vì tôi muốn uống cho say để chẳng phải mơ
Mơ làm chi để khi thức dậy phải nhớ
Đời tôi vốn quá chua cay nên chẳng thích thơ
Ngâm vài câu thấy đau nên đành bỏ lỡ.
Người đã làm em khóc, em vẫn ôm trong lòng
Sao lại còn bỏ công, làm ta rung động
Chiều mưa rơi không ngớt, năm ngón tay dỗi hờn
Đem mưa về, thả lên tóc người cô đơn.
Vòng hợp âm: