Bán cười cho thiên hạ
Mua tiếng khóc cho mình
Buồn một kiếp nhân sinh
Cười trần gian bạc bẽo.
Vừa hôm qua nhặt vội mấy câu dở dang
Hối hả quay lưng ném yêu thương khước từ dĩ vãng
Để hôm nay giật mình trống vắng vội vàng
Vá vá khâu khâu chiếc tình vỡ nát.
Cần một người yêu anh cần một người bên anh
Cùng nhau bước qua mỗi sớm mỗi chiều
Mặc đời buồn bao nhiêu chỉ cần người thấu hiểu.
Vì bởi lẽ đó là tình yêu.
Vì Đời vất vả, nên phải chọn kiếp đi làm xa
Chọn bôn ba, xót xa rời bỏ quê nhà
Chẳng ai muốn, xa một nơi đậm nghĩa đậm tình
Lay lất một mình với nỗi đau xa mẹ xa cha
Mượn nơi anh dịu ngọt đắng cay
Trả đến khi nhan sắc hao gầy
Để hôm nay tay anh nắm tay ai vậy
Giặt yêu thương thật sạch vứt đi
Chẳng thiết tha vướng víu điều gì
Trả thanh xuân bao năm của em lại đi.
Thanh xuân đều cho ai được viết đôi lần vụng dại
Em mang cả tương lai cược hết vào trò tình ái
Trao anh cả mênh mông được cả hay ngã về không
Mà anh mang mênh mông đổi lấy hoa hồng.
Gió mùa thu sang em cũng quay bước vội vàng
Tất cả vẫn đây chỉ có lòng người đổi khác
Người lạnh lùng quay bước kẻ chôn chân nơi cuối con đường
Rẽ lối không đành có lẽ vì lòng còn thương.
Giờ chỉ còn lại nỗi đau
Cô đơn dày vò mỗi đêm
Kỷ niệm ngày ấy vỡ tan như bọt mưa
Tìm đâu em về lối xưa.
Giọt Lệ nào cũng đắng môi, và tôi cũng như người thôi
Cũng nhạt nhoà phấn son, tưởng đâu là hạnh phúc vẹn tròn
Vào đường tình vạn lối yêu, tìm đâu cho mình một buổi chiều
Ai nào ngờ giữa phố đông, mà ta lại chọn lối chung chồng
Xin như làn mây trắng trên trời xanh đùa gió thơm lành
Ta đi tìm quên lãng quên cuộc đời đầy những dối gian
Quên đi tình nhân thế bao niềm đau cùng những ê chề
Bon chen đời là thế ôi cuộc đời đầy những đam mê