Thôi Miên Nỗi Đau

Không còn bên nhau nữa, nắng cứ trôi hờ hững, hững hờ
Mây về treo ô cửa đợi chiều tàn rồi đổ mưa
Dẫu gì ta cũng có, những tháng năm êm ấm đong đầy
Vẫn đong đầy mãi cho đến khi gặp lại người ấy.

Thay Thế

Phải có đâu xa hôm qua vẫn còn bên nhau
Lặng lẽ trao em yêu thương giữa bao hờn ghen
Hãy nói đi em, bao nhiêu lời em vẫn nói
Chỉ có anh thôi dẫu quá đắng cay người ơi

Sợ Em Chán Anh

Nhờ đông đem mưa về, làm ướt thấm câu thề
Nhờ gió mang tỉ tê, gieo mắt em hoen hoen dòng lệ
Nhờ thu đem lá vàng, rãi khắp lối hoang mang
Nhờ gió mang ngổn ngang, gieo mắt em nhoè dòng buốt giá

Sao Em Làm Được

Ở cuối con phố không tên có tiếng ai vọng vào lãng quên
Gọi mãi hạnh phúc lưng chừng không đủ chỗ viết họ viết tên
Ở sau con phố không đèn nghe tiếng ai hát bài nhạc quen
Trách sao lòng người cứ dan dan lại díu díu.

Phố Hoa Lệ

Người trách anh sao cũng được, hay là giết anh đi cũng được
Chỉ xin em đừng hoen hoen mắt ướt
Người nghĩ anh sao cũng được, miễn hả hê trong lòng là được
Chỉ xin em đừng lệ vấn lệ vương

Xin Như Làn Mây Trắng

Xin như làn mây trắng trên trời xanh đùa gió thơm lành
Ta đi tìm quên lãng quên cuộc đời đầy những dối gian
Quên đi tình nhân thế bao niềm đau cùng những ê chề
Bon chen đời là thế ôi cuộc đời đầy những đam mê