Anh đâu biết khi yêu vào anh đứng ngồi không yên
Nhiều khoảnh khắc thôi miên từ em lưu lại trong tim
Người con gái anh mê nụ cười của người rất hiền
Bờ môi nét cong cong mộng mơ làm anh.
Theo em về miền Trung không anh
Nơi núi đồi ruộng nương bao quanh
Dẫu nắng mưa sớt chia ân tình
Đẹp làm sao hai tiếng Bình Định.
Nằm mơ, em mơ, em mơ đến nơi chân trời
Có hẹn cùng anh nhưng anh chẳng tới
Nằm mơ, em mơ, em mơ đến nơi chân trời
Có hẹn cùng anh nhưng anh chẳng tới.
Xa xôi người về
Đêm khuya mịt mờ
Sông dài biển rộng
Nhớ người năm xưa
Anh đã biết yêu em thương em qua từng giây
Vì điều anh cố gắng là có thể mang em về đây
Về bên anh với những điều tuyệt vời
Cùng em quên hết bao câu chuyện không vui.
Em có điều gì khó nói giấu trên đôi môi nụ cười giả dối
Em có điều gì lo lắng sau nhiều chuyện cay đắng
Hay em vẫn còn yêu anh ta những vết thương trong cõi lòng chưa phôi pha
Em vẫn còn bao tổn thương khiến anh vấn vương.
Anh không thể tin không thể tin em nữa đâu
Anh không thể tin không thể tin em nữa đâu
Ôi không thể tin không thể tin em nữa đâu
Ôi không thể tin không tin em lần nữa đâu.
Em giờ đây có biết anh giờ đang rất nhớ
Nhớ em nhớ tất cả con người em
Nhớ bờ môi em trao nhớ từng làn hơi ấm
Anh muốn thét to lên rằng anh nhớ.
Ngày nào tay bế tay bồng
Bên mái tranh nghèo sớm chiều ầu ơ
Mà giờ em bước theo chồng
Thưa ba thưa má nghe đau đớn lòng.
Một chiều tháng năm cơn gió nào chợt ghé thăm
Dắt tay tôi đi tìm đôi mắt cay như đang chìm trong buồn vẩn vơ
Tôi muốn làm một giấc cơ để có thể gặp em trong cơn mơ nào
Nơi trái tim tôi thở phào vì ta lỡ chào nhau
Tôi ngu ngơ nào biết gì đâu
Sao em không thêu tên lên trên áo
Cho lòng tôi thôi không đau đáu mà em