Một chiều tháng năm cơn gió nào chợt ghé thăm
Dắt tay tôi đi tìm đôi mắt cay như đang chìm trong buồn vẩn vơ
Tôi muốn làm một giấc cơ để có thể gặp em trong cơn mơ nào
Nơi trái tim tôi thở phào vì ta lỡ chào nhau
Tôi ngu ngơ nào biết gì đâu
Sao em không thêu tên lên trên áo
Cho lòng tôi thôi không đau đáu mà em
Nhật nguyệt í a trên cao ta ngồi ối a dưới thấp
Một dòng í a trong veo sao lòng ối a còn đục
Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương
Đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhòa bao vấn vương
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi một mình tôi đây vẫn dám ngồi gặm nhấm những thứ xa xôi.
Đi về thôi chiều hoàng hôn buông mất rồi
Đi về nơi, nơi mà ta luôn
Có thể bỏ hết những ưu phiền ghì chặt trên đôi vai
Thèm một lần được ở nhà nhà của mình là nhất mà
Chẳng dám tin vào tình yêu
Thêm lần nào nữa vì quá dư thừa
Nâng niu cảm xúc chỉ là thoáng qua đối với người ta
Dành hết hi vọng làm chi
Mơ mộng để rồi nhận được những gì
Xin lỗi em vì anh đã quá thật lòng.
Yêu một người thật khó
Xoá một người thật đau
Khi đã đến với nhau
Lung linh như bức tranh tô màu.
Em ước ta quen nhau từ trước
Để thấy em đổi thay vì anh thế nào
Em ngông cuồng và điên biết bao.
Cô ta thật huy hoàng đứng giữa hào quang đang chiếu sáng
Cô ta đẹp ngỡ ngàng bao nhiêu là hoa, son, phấn, ngọc ngà
Người săn đón hàng vạn người ghét cay hàng ngàn.
Đặt niềm tin nhầm chỗ cố để không đau mà sao thật khó
Người từng thương từng nhớ cớ sao nay lại quay lưng hững hờ
Vậy còn những lời hứa lúc xưa anh ngọt ngào giữa chiều mưa
Là anh đã quên hay là em đã sai khi mà em quá tin.
Ối a, ối à bao giờ cho đến tháng ba
Chuồn chuồn lộn nhào bắt cá là chị Hằng sẽ lên kiệu hoa
Ối a, ối à bao giờ cho đến tháng ba
Bao giờ con tim hóa đá là chị Hằng sẽ lên kiệu hoa.