Đừng Khóc

Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương
Đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhòa bao vấn vương
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi một mình tôi đây vẫn dám ngồi gặm nhấm những thứ xa xôi.

Gần Nhau Là Cười

Đi về thôi chiều hoàng hôn buông mất rồi
Đi về nơi, nơi mà ta luôn
Có thể bỏ hết những ưu phiền ghì chặt trên đôi vai
Thèm một lần được ở nhà nhà của mình là nhất mà

Bông Hồng Xanh

Màn đêm buông, ngày vui khép lại
Bàn tay lơi, người cũng đã rời xa
Thời gian đi qua, giấc mơ phai dần
Một màu xanh sắc hoa tình yêu
Ai vẫn luôn kiếm tìm.

Cửa Sổ Mùa Thu

Vào một chiều thu không gió anh đón đưa em vào lòng
Nhẹ nhàng tia nắng vuốt ve anh khẽ chở che
Dịu dàng từng câu hát e ấp dưới đóa hoa hồng
Nhẹ nhàng dẫn lối tâm hồn như hoa khẽ tỏa hương.

Anh Không Thể Quên

Người cất bước về nơi đâu bỏ lại đây nỗi cô đơn mình anh
Hòa nỗi nhớ vào đêm thâu
Căn phòng xưa hôm nay có mình anh
Từng đêm từng đêm trôi nỗi đau vẫn âm thầm
Còn anh và cô đơn anh không biết làm sao
Mình mãi lạc mất nhau không thể nói nên lời
Chỉ biết một mình anh thấy buồn

Hứa Thật Nhiều Thất Hứa Thật Nhiều

Đi về đâu, về đâu, người ơi về đâu?
Đến đây làm chi giờ đây em vô tình quay gót đành,
Hứa thật nhiều, thất hứa thì cũng thật nhiều,
Nỡ quay lưng đi để người ta khóc.

Tôi ngồi đây, ngồi đây, mình tôi ngồi đây,
Ngóng trông người ta hằng đêm khi không còn ai nói cười,
Ngóng chờ hoài, nước mắt giờ đã cạn rồi,
Thôi thì thôi nhé, không cần nữa đâu.

Người Về Cuối Phố

Giọt nước mắt em rơi, khi anh nói lời chia tay,
Giọt nước mắt em rơi, khi anh bước chân về với người,
Khi em về trời xanh không mây bay,
Em nghe chiều mùa thu không lá rơi,
Mùa đông đến bên em người ơi.

Giọt nước mắt hôm nay, rơi trên tiếng cười hôm qua,
Giọt nước mắt mai sau, rơi trên những con đường xứ lạ,
Đôi tay nào dìu em trong mưa bay,
Đôi môi nào vừa hôn em đắm say,
Rồi giây phút trái tim anh đổi thay.

Cám Ơn Một Niềm Đau

Cám ơn đời một sớm mai thức giấc,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương,
Cám ơn chiều mây âm thầm quên trôi,
Làm cơn mưa giăng lối nhỏ em về.

Cám ơn từng chiều hoàng hôn phai nắng,
Cho gió lên ngàn sóng vỗ xôn xao,
Cám ơn bờ cát trắng vừa in sâu,
Bàn chân ai vội vã bước vô tình.