Cung Nữ

Họa hình dung như bức tranh nhưng mà vô sắc,
Nàng kiêu sa với tấm thân nhàu nát,
Hỏi trời cao ai cũng mong mưu cầu bình yên,
Chốn cung đình nào ai dám mơ tình duyên.

Nàng ngân nga với tiếng ca sao lòng hiu hắt,
Chịu gièm pha với những lời hà khắc,
Đã từ lâu nàng chỉ núp sau những đớn đau trong tâm hồn,
Chẳng một ai hiểu cho tâm tư của một người hầu.

Cơn Bão Tình Yêu

Khi tình yêu là say là nhớ,
Nhớ ánh mắt đôi môi hững hờ,
Đã khiến trái tim anh cuồng si hàng mi,
Là khi biết em có tình ý.

Khi tình yêu vụt theo làn gió,
Gió thoáng chốc nhưng lại ơ thờ,
Đã đến lúc đôi ta hoài nghi, biệt ly,
Đợi chi tan vỡ không còn gì.

Tình Yêu Không Lời

Chưa dám hôn nhau chưa lời thổ lộ,
Mà sao hơi thở như là của nhau,
Chưa nắm tay nhau chưa ngồi sát lại,
Mà sao năm tháng như là của nhau.

Chưa dám trao tay thư gài cánh cửa,
Mà tưởng như đã trao tình cho nhau,
Chưa nói yêu nhau chưa lời ước hẹn,
Mà sao đêm cứ mơ về gặp nhau.

Phu Thê Đối Nhân Vuông Tròn

Dòng đời vội vã – biết bao đổi thay,
Dòng đời xô đẩy với bao u sầu,
Trong ta đánh mất tình cảm – con người,
Mang bao ấm ức để rồi nén đi.

Từng ngày gặm nhấm với bao niềm đau,
Cuộc tình nồng ngày đó – vấn vương lu mờ,
Anh ơi! Em nhớ mình đã có với bao mặn nồng,
Sao nay ta rạn vỡ Ngỡ Thôi Chung Đường.

Một Đời Hoa (Quốc Khanh)

Một đời hoa, tả tơi vì sương gió,
Kể từ đây bước chân phong trần,
Đời lầm than cánh hoa trôi dòng nước,
Vì mẹ cha dấn thân quên mình.

Cuộc tình duyên bởi đâu thành ngang trái,
Thời mộng mơ chết trong nấm mồ,
Hẹn cùng ai biết bao nhiêu thề ước,
Giờ biệt ly nát tan tim này.

Em Nên Dừng Lại

Nhiều lần thấy em khóc, khổ đau điều gì phải không?
Chẳng cần phải bận tâm, chỉ muốn ôm em vào lòng,
Nhìn về tháng năm đó, yêu em chẳng cần đắn đo,
Sao lúc này, quan tâm phải cần lí do.

Tại sao em cứ phải, yêu hoài dù là biết sai?
Ngay cả khi em vui hay buồn ai thấu,
Một người từng rất thương, nay đau đến mức lạ thường,
Anh nghĩ là, em nên dừng lại đi.

Thị Mầu (Nguyễn Hoàng Phong)

(Chiềng làng chiềng chạ,
Thượng hạ Tây Đông,
Con gái Phú Ông tên là Mầu Thị,
Từ tình ngoại ý,
Mãn nguyệt.. có…
Mời già trẻ gái trai,
Ra đình mà ăn khoán, i a.. í à…)

Tự xưng em là Thị Mầu,
Í là con gái phú ông,
Tuổi em chứ còn bé lắm,
Cũng chưa đến trăng rằm.

Ớ này chị em ơi,
Nay tư mai đã mười lăm,
Ai muốn đi ăn oản,
Thì lên chùa với em.

Phụ Tình (Bảo Chinh)

Tim em đã phụ tình lòng tôi đau còn em vui,
Đừng níu kéo không tốt đẹp gì gương vỡ lại lành sao thế.

Có lẽ không lòng luôn yêu mãi một người,
Ngàn năm chỉ mãi một người mà thôi,
Lòng em cũng giống như vậy tình em chấm hết đứt đoạn,
Xin em hãy kiếm một người hơn tôi.. yêu.. em.. mãi.

See Tình (DTAP)

Uầy uầy uây uây,
Sao mới gặp lần đầu mà đầu mình quay quay,
Anh ơi anh à,
Anh bỏ bùa gì mà lại làm em yêu vậy?

Bae bae bae bae,
Em nói từ đầu baby can you stay,
Mai đi coi ngày,
Xem cưới ngày nào thì nhà mình đông con vậy?

Nếu như một câu nói có thể khiến anh vui,
Sẽ suốt ngày luôn nói không ngừng để anh cười,
Nếu em làm như thế trông em có hâm không?
Đem ngay vô nhà thương, đem ngay vô nhà thương,
Đem ngay vô nhà anh để thương!

Người Rất Tốt Không Gặp Sẽ Tốt Hơn

Có những người, đến với tôi,
Có lẽ họ đang cô đơn nên nói yêu tôi,
Có những người, tốt với tôi,
Có lẽ là ai họ cũng đối tốt thế thôi.

Rồi họ lại ra đi, mang theo mang theo bao nhiêu,
tâm tư tâm tư của tôi vứt đi,
Để lại cho tôi, hoang moang hoang mang âu lo,
như chôn vùi chôn vùi trong đống tro.