Đàn Bà Cũ (Phạm Trưởng)

Người đàn bà cũ chẳng còn vẹn nguyên,
Tâm hồn rách nát, con tim xơ xác,
Đã yêu lầm thương lỡ, tình vỡ rồi bơ vơ,
Nước mắt rơi bất ngờ, nỗi đau cũng chẳng vừa.

Người đàn bà cũ sẽ mạnh mẽ hơn,
Chôn vùi quá khứ, thôi không mơ ước thứ chi một lần nữa,
Hạnh phúc là hư vô, sóng gió đã quá thừa,
Đàn bà cũ sẽ không như ngày xưa.

Đàn Ông Là Thế (Phạm Trưởng)

Là người đàn ông ai không có lòng tham,
Mặc dù có em nhưng vẫn ngắm nhìn người ta,
Mặc dù yêu em nhưng đàn ông là thế,
Khi vắng em rồi người ta cũng sẽ quên em,
Đi tìm vui bên người yêu mới.

Thật lòng anh cũng như bao gã đàn ông,
Tình yêu với anh anh không biết lựa chọn ai,
Ngày nào yêu em nhưng giờ đây thì khác,
Trong trái tim anh dường như,
Đã hết yêu thương như ngày xưa người ơi có biết.

Xin Lỗi Anh Đã Sai (Phạm Trưởng)

Em ơi là em anh đã sai khi nói rằng,
Bao người đàn ông trên thế gian đều như anh,
Xưa anh lao thân vào một kiếp sống sa hoa,
Anh xem tình em như bao nhiêu người con gái,
Anh cho đời này đàn ông là là như thế.

Xin Má Rước Dâu

Anh ra mà xem nay làng bên rộn tiếng cười vui,
Chú rể, cô dâu đang cùng nâng chén rượu giao bôi,
Vậy mà sao chưa thấy đâu? Bao mùa trăng không thấy cau trầu,
Em trông chờ câu anh hứa mai này qua đón em mần dâu.

Rồi từng đêm lén nhìn nhau, trao vài câu hỏi hang ấm nồng,
Chẳng cần nhung gấm giàu sang, thiếu gì đâu nơi anh tấm lòng,
Đồng bằng sông nước mình nay đâu có thua xa gì phố đô thành,
Coi mà như có thương thì anh phải lo tính sao cho đành.

Ngày Đó (Phạm Trưởng)

Ngày đó em nói em sẽ trọn đời,
Cùng với anh bước đi hết đoạn đường,
Mà chúng ta đã mơ ước thật nhiều,
Những gì đẹp nhất của tình yêu.

Cuộc sống đã khiến em phải vội vàng,
Tạm gác quá khứ với kỷ niệm đẹp,
Để bước theo với ai đó gọi là,
Tuyệt vời nhất đối với em.

Katy Katy (Đức Trí)

Chiều nắng, đường vắng,
Em với chúng tôi mấy người,
Ngồi xuống chuyện vui,
Ôi bao nhiều điều muốn nói.

Nhưng đâu đó nụ cười vẫn chứa muộn phiền,
Ánh mắt giấu nỗi buồn xa xăm.
Chuyện tình yêu giận hờn mấy chốc,
Để rồi nước mắt ấy cứ rơi.

Ước Mơ Trong Đời

Một ngày em mơ bao giấc mơ tươi đẹp,
Nào đâu có mấy giấc mơ đến như em mong chờ,
Và đời cho em những nỗi đau vô bờ,
Chờ anh đến xoá hết những đau thương.

Buông (Nguyễn Duy Anh)

Có lẽ đôi tay ai đang run,
Có lẽ con tim ai đang rối bời,
Chỉ là một hình bóng khác,
Đang che lấp đi tình anh rồi.

Ngày tắt khuất sau hoàng hôn ấy,
Vụn vỡ những yêu thương
Tháng ngày từng đắm say,
Người vội vàng quên đi
Chẳng cần nghĩ suy.

Chỉ Còn Lại Tình Yêu

Hỡi đêm xin đừng hờn dỗi,
Để con tim lại đầy bóng tối muộn phiền,
Và cô đơn sẽ theo về cùng bao nỗi nhớ,
Lạnh đôi vai đêm đẫm sương mắt ai.

Người yêu ơi dẫu cho muôn trùng cách xa,
Dù yêu thương sẽ là giây phút cuối cùng,
Dù mai đây trên con đường của anh chỉ là những đắng cay,
Dù đêm có hoá ngày dù đời đổi thay.

Nơi Tình Yêu Trở Lại

Sẽ có những lúc ta chẳng nhận ra nhau,
Sẽ có những lúc như giấc mơ phai mau,
Sẽ có những lúc ta nhìn rồi quay đi,
Để lại nỗi nhớ ai còn đứng phía sau.

Sẽ có những lúc ta chỉ thấy một màu,
Đường dài mịt mờ mưa như trút nhạt nhoà,
Sẽ có những lúc ta chợt nhận ra ta,
Lạc nhịp trong trái tim xa lạ.