Kể từ ngày yêu em anh đã mơ hồ nhận ra mình thật mong manh,
Sợ rằng cảm giác ấy chỉ đến với anh một lần với em,
Rồi cuộc sống cho anh nhiều điều và cũng lấy đi thật nhiều điều,
Nhưng thật may bên anh vẫn còn có em.
Tựa đầu vào vai anh nước mắt em rơi bình yên, từng giọt long lanh,
Gục đầu vào tim anh em ước chi em đừng yêu quá nhanh,
Điều gì đó trong đôi mắt người làm cả thế gian như ngừng trôi,
Chỉ vậy thôi anh không còn gì để nói.