Đại lộ mặt trời một ngày chẳng còn mây kéo về
Nhìn lại từ đầu và mình vùi sâu trong cơn ngủ mê
Muốn cho thời gian trôi thật mau để quên đi
Ta nhớ thêm để làm gì.
Giọt sương rơi vẫn trinh nguyên vòm lá
Nghe lao xao khắp nơi phố phường
Phải chăng xuân đã về nơi đây
Đào mai sắc tươi nồng thắm.
Thanh xuân của em như một tách trà
Và anh là viên đường đen ngọt nhất đây mà
Em đã thấy yêu ngay từ giây phút đầu
Liệu anh cũng có cùng suy nghĩ đó trong đầu?
Nàng của tôi dáng thon dài, thường mặc áo cánh ôm sát vai
Môi hồng xinh bờ mắt long lanh trữ tình
Từ nhà tôi qua nhà nàng, chỉ một góc phố rong bước sang
Nên sớm khuya tôi cứ mơ trông thấy nàng
Đang lang thang nghe tin xuân sang tự dưng lòng tôi lại lo ngại
Lo thân làm ăn kinh doanh này đã một năm nằm ế dài
Nhiều năm vẫn chuyên cần mà sao may mắn chưa gần
Tìm đâu cái vía phát tài thành công lâu dài tiền tiêu đủ xài.
Đường về quê đón Tết càng gần
Lòng càng thêm náo nức đôi chân
Về nhà ta nói hết
Bao nhiêu chuyện vui buồn cùng người thân.
Là cô ấy, là niềm vui đến sau nỗi buồn
Là người mang nỗi sầu đi buôn chẳng một ai khác thay thế được
Ngay lúc này không gì ngăn anh được nữa tâm trí như dính bùa
Không phải hoàng tử đâu nhưng anh sẽ cưng chiều em như nàng công chúa
Nhìn lại ngày hôm qua
Có những đôi tay chào nhau đi xa
Hải âu vỗ cánh xa bờ
Ngọn gió vi vu hòa ca.
Thấm thoát đến tháng cuối năm rồi đấy
Nhắc ta phải đổi cuốn lịch
Nhắc ta nhìn lại chính mình.
Nghe tiếng trong gió gọi nhau
Tiễn đông gầy
Mưa đã tướt mát mầm non
Cho lá mơn
Xuân về đây gõ cửa hoan ca
Bên ngỏ nhà
Mà nàng xuân hôm nay mới hơn
Trông thật xinh.