Dù Cho Mai Về Sau

Bầu trời đêm không mây không sao trăng treo trên cao khi lòng anh vẫn nhớ nhung em nhiều,
Anh làm sao có thể ngừng suy nghĩ đến đôi môi em dù chỉ một giây…
Mặc cho ta đi bên nhau bao lâu em đâu hay anh cần bao câu nói anh yêu em,
Chỉ để anh sẽ một lần nhìn thấy trái tim em đang rung động xiết bao…

Dù lời nói có là gió bay anh vẫn mong sau này chúng ta trở thành của nhau,
Mệt thì cứ ngoái lại phía sau anh vẫn luôn đây mà…
Dù thời gian không chịu đứng yên để cho chính anh không còn ngẩn ngơ cũng thôi mơ mộng,
Thì anh vẫn luôn dành những câu ca trong lòng anh cho người mãi thôi…

Chợt Như Năm Mười Tám

Thế rồi đường mây mỏi cánh chim trời,
Ngõ vào tình yêu đã phai nhạt lối,
Từng mùa xuân sắc hoa phai tàn,
Từng mùa thu úa bao lá vàng,
Rồi mùa đông rớt sang thắm lạnh hồn hoang…

Bỗng một chiều thu trong nắng phai tàn,
Thấy lòng trở về như năm mười tám,
Từng lời yêu thiết tha muộn màng,
Từng nụ hôn đắm say ngỡ ngàng,
Mà từ lâu đã quên ngõ tới thiên đàng…

Họ Yêu Ai Mất Rồi

Nhớ ánh mắt nhớ đôi môi của em,
Nhớ đôi vai hoàng hôn nơi ta từng quen,
Ha ha ha ha ha ha ha ha, giá như anh đừng gặp em,
Thì giờ anh vẫn cứ tin hai chữ tình duyên.

Em ra đi để lại nỗi cô đơn đằng sau,
Mặc cho những vỡ nát nơi anh em có thấy đâu,
Dù đã biết mãi mãi không thể bên nhau,
Vậy thì ngày đó đừng cố gieo tương tư cho nhau,
Chầm chậm vô tư thế thôi người mình yêu đã yêu ai mất rồi.

Vội Vàng (Đức Trí)

Rằng có một lần gặp nhau bỡ ngỡ,
Đâu ai dám ngờ, con tim thẫn thờ,
Mong tin mỗi giờ…

Rằng biết em ngại ngùng nhưng vẫn cố,
Trao em những lời, trêu khen bướm hoa,
Tim anh rối bời…

Có, có những lúc nghe lòng đau nhói,
Khi vẫn biết rằng ta, muốn được yêu, thật lòng,
Có, có những phút nghe lòng tê tái,
Khi em có nào tin, chút tình ta…

Người Khóc Cùng Anh

Ngày em đi anh đã không giữ tay em lại,
Để cho em buông tay anh đi theo một ai,
Sợ níu đôi tay em lại, rồi bật khóc trong tuyệt vọng,
Anh sợ sự vô tình của em…

Có bao giờ trong tim em anh quan trọng nhất,
Và có bao giờ trong tim em anh là người duy nhất,
Có bao giờ em nghĩ đến anh, hay chỉ mình anh nhớ em từng đêm,
Anh quen rồi cảm giác không có em bên cạnh…

Điều Tàn Nhẫn Sâu Lắng

Phận ai nên duyên trốn nhạt nhòa hương sắc,
Đèn dầu hắc hiu trước thềm,
Nghiêng nghiêng soi mình bỗng hóa vô hình,
Trương lang người chờ ta chút tình…

Đã có một người nói thương đến thế,
Rồi cũng chẳng thể giữ câu thề,
Thoáng chút hương phai Khẽ nhắc tương lai,
Rồi điều tàn nhẫn nhất cũng đến…

Hào Quang (Khắc Hưng)

Trên trời cao là bao nhiêu ánh đèn,
Lung linh xanh đỏ tím vàng cùng nhau tỏa sáng,
Trên mặt đất là tôi đang vững vàng,
Cho thời khắc này huy hoàng chân bước thênh thang…

Nhìn vào tôi, bạn có thấy tôi thật sự khác biệt,
Nhìn vào tôi, bạn có thấy tôi thật tự tin,
Bởi vì tôi chẳng có lý do gì để e ngại,
Chẳng còn giới hạn nào khiến tôi phải dừng lại…

Cô Bé Mùa Đông

Từng cơn gió, khẽ vô tình,
Chiếc lá lìa cành, buông xuống lòng đường,
Ngồi nhặt những chiếc lá tôi nhớ về,
Cô bé đáng yêu của tôi…

Mùa đông đến em vẫn cười,
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời,
Để được bay mãi lên thiên đường,
Một thiên đường tuyết rơi…

Làm Người Yêu Anh Nhé Baby

Em lặng im còn anh thì ngồi ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt ngây thơ đó,
Em hững hờ quá nên anh lo sợ bơ vơ,
Đợi chờ đôi mắt ngoan em ngại ngùng ngó sang,
Anh thẫn thờ, bơ phờ, đôi mắt mơ…

Anh đã cố đổi thay để mạnh mẽ hơn vì anh sợ cô đơn,
Nói yêu má hồng, mắt cong, bờ môi mọng rất khó,
Vì lo trong trái tim em đã có ai,
Nhưng nếu yêu em là sai thì anh đây không cần đúng…

Sài Gòn Đau Lòng Quá

Cầm tấm vé trên tay em bay đến nơi xa,
Sài Gòn đau lòng quá toàn kỷ niệm chúng ta,
Phải đi xa đến đâu? Thời gian quên mất bao lâu?,
Để trái tim em bình yên như ngày đầu tiên…

Mình đã từng hứa bên nhau hết tháng năm dài,
Yêu đến khi ngừng hơi thở đến khi ngừng mơ,
Nắm chặt tay đi hết nhân thế này,
Chân trời hằn chân ta vô tận là chúng ta…