Vắng Anh Mùa Đông

Mùa đông năm ấy, ta tình cờ quen nhau,
Trời đông lạnh giá nhưng sao nghe ấm lòng,
Vì anh bên em, chuyện trò thâu đêm,
Cho qua đi bao cô đơn giá băng…

Tình anh như gió lùa vào mái tóc em,
Tình anh như nắng cho môi em thắm hồng,
Nồng nàn bên anh ngọt ngào yêu thương,
Mùa đông hạnh phúc em có anh…

Nếu Đời Không Có Nhau

Nếu đời không có nhau,
Em nghe niềm đau tới,
Dù anh không lỗi hẹn một lần,
Những lần xa vắng nhau,
Nghe mây sầu nương náu,
Vì sao không đến em hỡi anh…

Những ngày ta có nhau,
Em nghe đời lên tiếng,
Và trong em đoá hồng thật xinh,
Những ngày tay nắm tay,
Không nghe lòng băng giá,
Dù cho đông đến ôm vào lòng…

Ăn Năn Muộn Màng

Đêm nay nghe mưa rơi buồn giăng tê tái,
Mưa rơi, con phố quen giờ vắn em rồi,
Cô đơn, nơi quán khuya nghe đau nhói tiếng cười,
Cuộc tình ta, như sóng xô tan vào biển khơi…

Đêm nay, nghe mưa rơi tình em xa lắm,
Lang thang, ta đến nơi hẹn cũ bao lần,
Mưa khuya, rơi ướt thêm đôi vai áo phong trần,
Từng ngày qua, nghe tiếng mưa ta cuối đầu ăn năn…

Kết Thúc Lâu Rồi

Ngồi một mình nghĩ về cuộc tình đã tan vỡ,
Rồi thầm mơ thời gian có thể quay trở lại,
Để được cầm tay em, để được ôm em vào lòng,
Hôn nhẹ lên bờ môi ấm áp đến vô cùng…

Giờ thì người đã lạnh lùng, hạnh phúc bên ai rồi,
Đâu còn thương còn nhớ đến một người,
Đã từng yêu, đã từng có rất nhiều,
Những kỷ niệm một thời mình còn yêu…

Hôm Nay Em Cưới Rồi

Muốn đi vài hôm xa chính nơi ta từng có phút êm đềm,
Trước ngày giông tố đến tìm,
Đến khi nhận ra nên quý hơn những ngày tháng sống bên nhau,
Thì mình muộn mất rồi…

Giờ này em có lẽ rất vui,
Cùng người em yêu chung bước không quay lại nhìn,
Dù sao thì anh vẫn mong em luôn bình yên,
Và xin lỗi vì chẳng đến chúc phúc cho em…

Cà Phê Sài Gòn (Nguyễn Đình Vũ)

Đi ra đi vô chẳng biết đi đâu,
Ở nhà một mình,
Phone cho mấy đứa háo hức đi chơi,
Tìm một quán nào tuyệt vời,
Thấy nói đúng ý cứ bấm OK,
Chơi đêm nay không về,
Sẽ đi đâu hay ta đi cà phê?…

Người Sài Gòn thích thức khuya,
Tôi cũng không ngoại lệ,
Vì người Sài Gòn thích thức khuya,
Trên tay ly cà phê,
Vì người Sài Gòn thích thức khuya,
Nhâm nhi đêm dài,
Cứ thế bôn ba cho đến sáng…

Cà Phê Sài Gòn (Tuấn Ngọc Du)

Sáng sớm tỉnh giấc với bao bộn bề,
Chợt thèm cảm giác bên ly cà phê,
Mùi hương ùa về, mùi hương tràn trề thơm ngát,
Hương cà phê Sài Gòn…

Sài Gòn ngày nắng cũng như ngày mưa,
Buổi chiều buổi sáng hay là buổi trưa,
Cần bao nhiêu cho vừa cà phê thường ngày xưa vẫn thế,
Ôi cà phê Sài Gòn…

Kẹo Bông Gòn

Có những ấm áp kéo theo em từng ngày,
Đóa hoa đẹp tươi giữa muôn trùng khơi đi tìm ai,
Rằng em đâu hay biết khi màn đêm ghé ngang qua nơi này,
Tan thành mộng mơ nắm tay nàng đời như thơ…

Dịu êm khi thấy em,
Ngày ấy xanh ngát trong cuộc đời,
Gặp em trong giấc mơ,
Mưa thôi đã rơi trên mắt của người…

Từng dòng tin nhắn kia chỉ để thấy người cười,
Và được cùng em bước tiếp hết cuộc đời,
Vì anh đã say đắm trong nghẹn ngào từ bao lâu rồi…

Chuyện Cũ Bỏ Qua

Mẹ ơi con nghe,
Hình như ở cuối phố,
Có ai cãi nhau,
Hòa trong tiếng pháo ồn ào…

Vài đứa loắt choắt,
Lại gây thêm chuyện phá phách,
Mấy người hàng xóm,
Mặt sao nhăn nhó cồn cào…