Lặng im đến lúc nào? Kết thúc mất rồi?
Màn đêm khuất nỗi buồn, mình em biết thôi?
Bao hẹn thề cuốn theo mây trời về một nơi rất xa
Chỉ riêng em cô đơn, em mệt rồi anh ơi
Em nhớ về kỷ niệm buổi chiều mưa
Thưở ban sơ lần đầu tiên gặp gỡ
Anh nhớ không ngộ ghê em mắc cỡ?
Núp trốn tìm xem anh ngó ra sao?
Tích tịch tình tang em trải chiếu ra sân ngồi đàn
Cầm mi cà rô chỉnh echo rồi thữ ALO
Bánh tét bánh chưng nhà ai nấu mà hương thơm lừng
Tiếng pháo tưng bừng nào cùng rộn ràng đón chào mùa xuân.
Bụi thời gian như con thoi đưa
Khiến mi cay
Ta lạc trôi mãi miết về đâu nghĩa ân lưu đầy
Đời vạn nẻo không phai tình
Một hình bóng cũ trót nhớ
Theo gió mây qua bao đó đây.
Đã hai năm trôi thật vội bao nhiêu thứ đã đổi thay
Hôm nay tôi gặp em trên con đường cũ cùng người ta
Tôi mỉm cười khẽ bước giờ em cũng đã có người
Quan tâm ở cạnh em.
Nếu hai ta không quên ngày ấy ngày những đôi môi trao nhau không lời
Thì niềm đau cũng đã, trôi hết đi qua bao tháng năm anh với em
Lúc gặp nhau con tim nói không nên lời
Và khi thời gian trôi như mây bay về trời
Anh đem theo giấc mơ này để rồi mong ngày ta chung đôi.
Ngày xuân cánh én bay bay lượn khắp xóm làng
Bầy trẻ thơ ngây vui câu ca rộn ràng
Từ nhà ra ngõ ai ai mặt cũng hân hoan
Niềm vui ngày tết chẳng có chi sánh bằng.
Nếu biết hôm nay mình rẽ lối chia hai
Thì anh cũng sẽ chẳng yêu người để bây giờ
Những nỗi đau giằng xé xước tim nhau
Hằn sâu cơn đau biết phải làm sao.
Anh, em chẳng thể nào tin
Ngay trước mặt em đây
Anh ở cùng với cô ta
Tay trong tay.
Không biết anh đến từ đâu nhưng lại ở đây thật lâu
Trong những nghĩ suy của em qua từng đêm qua từng đêm
Em biết anh không thể cho em những câu ngọt ngào
Nhưng chẳng biết sao vào tai em thấy như cả thế giới mở ra