Buồn làm chi em ơi lá xanh rồi cũng phai màu,
Ngỡ duyên mình bền lâu ai ngờ lại xa cách nhau,
Trăng treo trên mái đầu, tâm tư nên âu sầu,
Qua bao nhiêu dãi dầu mà lại nỡ qua cầu sang ngang…
Buồn làm chi em ơi hết duyên, phận cũng lỡ làng,
Tiếc một đời xơ xác, ngỡ ngàng chuyện tình trái ngang,
Ai gieo bao phũ phàng, cho hoa kia úa tàn,
Thương số kiếp bẽ bàng rồi cứ trách mình quá vội vàng…