Gió thổi vi vu nắng len qua ô cửa trời vút cao vài lá me rơi,
Mùa hạ về trong lòng nhớ thương,
Mùa hạ về trong lòng nhớ ai,
Đâu đó cơn mưa nhẹ rơi làm tôi nhớ em nhiều thêm…
Anh từng oán trách em rất nhiều,
Sao ngày ấy bỏ anh trong cô liêu,
Anh từng nói với em rất nặng lời,
Sao ngày ấy để anh ôm chơi vơi…
Giờ lớn hơn anh mới hiểu,
Ai cũng muốn cuộc sống không lo toan,
Vì lúc ấy anh quá xoàng,
Em nào dám gửi phận cho anh mang…
Hồi đó ngày con còn nhỏ còn bé,
Thường hay chạy ra đầu ngõ đầu xóm,
Nhìn quanh nhìn xa chờ mẹ mẹ về chưa…
Mẹ ơi đường xa mẹ đi chậm nhé,
Mẹ ơi đừng lo đàn con lẻ loi,
Mẹ ơi con đã ru em ngủ rồi…
Thu qua đông tới cho lòng nỗi hiu quạnh,
Cô đơn chiếc lá úa phai trong chiều hoang vắng,
Lang thang trên phố đi tìm dấu chân người,
Nơi đây chỉ thấy bóng em xa dần mãi xa…
Đến làm gì để rồi nay em ra đi,
Đến làm gì để lòng anh phải nhớ mong,
Vẫn còn đây tiếng nói yêu anh,
Vẫn còn đây những phút vui buồn,
Chỉ mỗi riêng em không còn đây không gian vắng lặng…
Có bao giờ thật lòng yêu anh không em,
Cớ sao người vội vàng trao anh tiếng yêu,
Để lòng anh mang bao niềm đau,
Mãi trách than mình vì để mất em,
Nhưng mà vì sao em lại ra đi,
Cho từng ngày yêu thương bên nhau vụt tắt…
Ngồi một mình lặng nhìn sao rơi,
Mơ ước xa xôi ngày mai nắng lên trong đời,
Ngày chờ ngày bồi hồi qua mau,
Ôm ấp trong tim bao nhiêu khát khao nồng cháy…
Nắng ấm mây xanh bao la bầu trời dịu dàng,
Hòa khúc ca trong ta bay cao dệt mộng tuyệt vời,
Để xóa đi bao nhiêu ưu tư buồn phiền ngày nào,
Cuộc đời đẹp như thơ…
Lời hát vang vào đêm ngàn lời tình ấm êm,
Bao lân lân say đắm mộng tình yêu ngây ngất,
Có anh trong vòng tay cuộc đời bừng sáng lên,
Môi hôn anh trao khi khúc nhạc đang rộn rã…
Khi yêu câu ca bay vút cao lên muôn vì sao,
Con tim nó đã rung trong đam mê khúc vui,
Có lúc thấy lòng chợt bồi hồi,
Lầm lỡ yêu thương thoáng mây…
Giờ ta chẳng còn chi,
Mãi trắng tay mà thôi,
Đời bạc gian lắm phũ phàng,
Tiền có kiếm như nước rồi cũng sẽ trôi hết,
Tay không trắng tay lại về không?…
Đời phiêu lưu là thế,
Không biết đến ngày mai,
Nên giờ đây mới đắng cay,
Ngồi trước tấm gương sáng rọi vào đó mới thấy,
Thân xác hoang tàn không nhận ra…
Ngày xưa ấy đã qua còn đâu,
Cùng mây trôi rất xa bao mơ ước,
Yêu dấu hôm nào có nhau từng ngày,
Mà giờ đây vây quanh em nỗi cô đơn…
Người ra đi như quên hết muôn lời ca,
Người mang theo những khao khát một cuộc sống,
Mất hết tin yêu phút giây ngọt ngào,
Mờ phai trong đêm vắng em còn đây…
Bao hẹn thề giờ người đã quên hết,
Cất bước quay lưng ra đi không nói câu tạ từ,
Bỏ lại tôi một mình giữa đêm vắng lòng nghe cô đơn lạnh giá,
Tôi lê bước chân qua lối yêu ngày nào,
Đi trong khói sương ôm nỗi nhớ nơi con tim mồ côi…