Bạn tôi sáng nhịn ăn lên giảng đường,
Bạn tôi sáng đạp xe 20 cây số,
Thằng đi dạy thêm, đứa làm tiếp thị,
Thằng làm quán cơm, tối về một gói mì tôm…
Anh biết rằng ngay giây phút đầu,
là tim anh yêu em khi vừa thấy em,
Anh đã thề với bản thân mình,
anh sẽ yêu thương em yêu thật chân tình…
Em ấm lòng khi anh đến gần,
cầm tay em trao cho em lời nói yêu,
Em mỉm cười cảm ơn ông trời,
đã cho em một tình yêu rất tuyệt vời…
Từ bao lâu không thể nhớ em đã không nói yêu thương một ai,
Giận câu chia tay hay nước mắt rơi đêm đêm đầm đìa trên gối,
Từ khi anh bước ra đi, em không muốn nhớ điều gì,
Mà vết thương trong em vẫn đau đấy thôi…
Để quên anh, em đã cố quên những năm tháng bên anh buồn vui,
Nụ hôn trên môi hay cái nắm tay bên nhau ngọt ngào khi ấy,
Mà em quên trái tim em vẫn còn cần lắm yêu thương,
Nhưng vì anh từ lâu tình yêu với em thật bình thường…
Mình ngồi tựa vai, lời cuối ta trao trên ly rượu cay,
Mai đây mỗi đứa cách xa rồi,
Bạn ơi hãy nhớ những khi cho nhau buồn vui,
Ðừng hờn gì nhau, cuộc sống sẽ đưa ta đi về đâu,
Nay mai ta đi xa anh em, xa những con đường…
Khi đôi môi em còn đỏ mọng,
Em muốn nói Em yêu anh,
Khi men còn trong hơi thở,
Lại gần hôn anh đi…
Chiều một mình trên phố năm xưa,
Lạc bước giữa đêm đông người,
Rồi một ngày em bỗng đi qua,
Sưởi ấm con tim lẻ loi…
Nụ cười và ánh mắt đam mê,
Trái tim đôi ta không rời,
Con thuyền không còn xa bến,
Con thuyền không còn theo sóng mãi xa mù khơi…
Tình yêu đó vẫn mãi, còn in sâu trong lòng anh,
Ngày em đến bên anh là khi xuân cũng vừa đến,
Mình cùng sưởi ấm cho tâm hồn nhau,
Hạnh phúc quên đi mùa đông ,
Bình minh nắng âm áp, hoà với tiếng chim ca.
Ngày con cất tiếng khóc chào đời,
Ngày mẹ đã nói niềm vui trào dâng ngập trời,
Bằng yêu thương của cha đã dành,
để trong mái ấm từng ngày qua con lớn lên…
Là lời ru mẹ đưa bên cánh võng cho con say giấc ngủ,
Là lời cha từng ngày ấm êm mong sao cho con nên người…
Đã đến lúc nói lên câu giã từ đường tình yêu hai lối đi,
Để rồi em xem như hai chúng ta chưa bao giờ quen,
Nếu lúc trước tiếng yêu không nói được mộng mơ kia không giữ lâu,
Thì ngày nay đi trên con phố quen sao không chào nhau?…
Đừng nói nữa chi em thêm đau lòng nhau,
Tình đã lỡ tim anh như đang vỡ tan,
Mình anh thôi xin mang thương đau,
Cầu mong sao em mau quên đi dĩ vãng xưa…
Từ khi quen em anh đã biết bối rối,
Vì những lúc thoáng nghe em cười,
Anh đã biết con tim hoa xuân hé nụ,
Người yêu ơi.. xin em chớ quên…
Mùa xuân trên cao và hoa lá lấp lánh nắng,
Nụ hôn thơ ngây trao em rồi,
Em yêu kiều thướt tha cho hồn đắm say,
Cuộc tình ngỡ dài lâu ngủ sau vòng tay êm ái…