Về Đây Em Lo

Đêm hôm nay sao quá chơi vơi,
Đặng lòng đau bước chân rã rời,
Yêu đơn phương đau lắm ai ơi,
Hạnh phúc đã xa mù khơi…

Khi xưa mình bên nhau em giấu không nói ra,
Nên anh đâu biết yêu thương trong em là,
Bao nhiêu là mộng nhiêu là mơ nhiêu là yêu,
Suốt cuộc đời này chắc không bao giờ anh hiểu…

Hồng Nhan (Jack)

Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào,
Giờ còn lại hư vô em gửi anh đây lời chào,
Mà nhìn người đi vội…Mình làm gì nên tội,
Tại sao lại cách xa…Còn yêu như thế mà,
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì,
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì,
Mà nghe sao đáng thương…Nhìn nhau như cố hương,
Tìm em ở bốn phương…vì say nên vấn vương…

Không Thấy Ngày Về

Bức tường cao phủ kín thép gai là nơi giam giữ những tội phạm
Có buồng giam cùng sắt chấn song vào đây mới thấy ngày dài lắm
Những đại ca đầu gấu khắp nơi, vào đây mới hay luật buồng,
Cháo sườn ăn no gà nó thông tai rồi cụp pha bó gối ngồi ngoan…

Khóc Cho Người Đi

Ở lại đây chỉ còn hai chúng ta,
Nói ra đi những suy tư buồn phiền,
Ngại ngùng chi vì ngày mai cách xa,
Sẽ không còn gì để oán trách nhau…

Người tình ơi dù lòng em đổi thay,
Trái tim tôi vẫn mong em được vui,
Đừng bận tâm về chuyện hai chúng ta,
Cuộc tình mình xem như là cơn gió…

Người Thứ Ba

Tình mình như giấc mơ,
Bao phút giây thơ mộng nơi chốn này,
Tình nhẹ nhàng như áng mây,
Em và anh vẫn mãi mãi như trời xanh…

Và nụ cười anh với ai,
Bên giấc mơ gia đình vang tiếng cười,
Rồi thật buồn em mới hay,
Anh cùng ai nay trăm năm tình muôn kiếp…

Duyên Số Cầm Ca

Một nửa của tôi, nay đã rời xa,
Một nửa của anh vẫn hoài chờ mong,
Một nửa ngày xưa tôi mãi chưa quên,
Một nửa ngày nay anh đã đánh rơi…

Đừng buồn tôi ơi, duyên số hợp tan,
Để rồi chuốc lấy vết đau kim châm,
Tội nghiệp cho tôi, duyên số đơn côi,
Tội nghiệp thân tôi, kiếp sống cầm ca…

Phố Hoa

Nụ hoa thắm những giọt sương ban mai,
Nhìn làn mây trắng đang nhẹ trôi chân trời,
Thênh thang phố hoa nắng vừa lên bối rối,
Anh đi với em giữa trời hoa anh hỡi…

Tình Nhạt Phai

Chiều buồn nghiêng nắng,
Biển vắng mênh mông lang thang mình ta,
Mây trên cao bay khuất chân trời,
Và theo gió cuốn trôi đi bao nhiêu mộng mơ…

Ngày nào mình tình cờ quen nhau,
Và đến bên nhau vui quên thời gian,
Quên đi bao âu lo buồn đau với kiếp sống lạc loài…

Trăm Năm Không Quên

Không gian mênh mông quá, những niềm vui khi xưa vẫn đây,
Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy,
Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca,
Rồi ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đây.