Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm,
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm,
Người yêu anh ơi giờ đây lại cấm trại rồi,
Nào đâu nào biết tâm tư người lính,
Lòng anh nao nao mỗi khi ta hẹn nhau với em tâm tình…
Chỉ lần đầu gặp em, ngỡ như đã quen từ lâu,
Chỉ lần đầu gặp em, ước mong được gần em mãi,
Chỉ lần đầu gặp em, nhớ nhung theo anh từng đêm,
Chỉ lần đầu gặp em, bước chân chợt quên lối về…
Này người tình đầu tiên có nghe tim anh bồi hồi,
Chỉ một nụ cười thôi khiến anh lòng ngây ngất,
Này người tình đầu tiên hãy cho anh xin một lần,
Một lần được gần em, trọn đời mình dìu nhau,
Về vùng trời tuổi thơ đầy mộng mơ…
Là vì em hạnh phúc khi có anh bên cạnh em,
Một nụ hôn thật khẽ lên đôi mắt em mỗi khi buồn,
Những điều em thầm giấu trong trái tim đã lâu thật lâu,
Dù ngày mai ra sao thì vẫn chỉ yêu người thôi…
Hiểu Đạo ta sẽ thành danh,
Tôn trọng đạo đức tâm ta an lành,
Để dành một chút yêu thương,
Tặng cho cuộc sống đời không phụ mình…
Thương người như thể thương ta,
Quý ơn Mẹ Cha mới là đạo con,
Giữ trọn hai chữ sắc son,
Non là chữ Hiểu, Biển là chữ Thương…
Ngồi nơi đây nhớ một người,
Nhìn mưa rơi nhớ thương em,
Ngồi trong đêm hỏi ánh trăng,
Sao trăng buồn lẻ loi…
Nhìn sao đêm tôi mong chờ,
Tình khao khát tiếng yêu thương,
Lòng thầm mong sẽ có em,
Bên em người hỡi…
Đừng buồn anh hỡi khi lỡ nói yêu em rồi,
Bận lòng chi nữa hỡi anh xin hãy quên em đi,
Giây phút bên nhau anh sẽ quên mau,
Chỉ có em thôi giữ mãi bóng hình xưa…
Đời ai cũng có giây phút trót yêu dại khờ,
Và em đã biết, biết anh sẽ chẳng yêu em đâu,
Em sẽ không quên giây phút bên nhau,
Em đã trao anh trao anh nụ hôn ấy…
Lại là chia tay sau những lần không hiểu nhau,
Tại vì thơ ngây bao nhiêu lần yêu vỡ nát nữa rồi,
Tại vì hôm mưa anh đưa chiếc ô,
Đã làm trái tim em có cầu vồng,
Mà cầu vồng chỉ có khi mưa vừa tan,
Anh cũng rời đi khi anh hết yêu…
Nàng như một đóa hồng phai,
Hương sắc héo hon theo những ngày dài,
Cuộc tình đi qua trong em,
Mang bao tiếc nuối, trái tim vỡ tan…
Nhặt lại từng cánh rụng rơi,
Nàng vẫn xót xa cho chính đời mình,
Vì người em yêu đã nói,
Dung nhan tuyệt vời nhất thế gian là em…
Đưa em về phố đông ai thấu cho anh trong lòng,
Con đường mai sau không chung lối về,
Mà tình anh sao còn say mê.
Mong như là giấc mơ, ta sẽ quên nhanh không ngờ,
Nhưng trong lòng ta có đâu vô tình,
Con tim có đâu vô tình.
Có chàng trai viết lên cây,
Lời yêu thương cô gái ấy,
Mối tình như gió như mây,
Nhiều năm trôi qua vẫn thấy,
Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ,
Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ…