Vào một ngày không nắng chẳng mưa
Đôi ta tiễn đưa tình yêu ra đi
Về nơi ngã tư quen thuộc có hai người xa lạ
Mang khuôn mặt của chúng ta.
Tựa như những ánh sao trời
Lượn bay ở khắp muôn nơi
Màn đêm buông là lúc em cất lời
Mát lành như dòng suối tâm hồn mới chớm đôi mươi
Vô tư nơi rừng núi, chưa từng ghé chốn xa xôi
Vào một ngày nắng xanh, lảng tránh nhân duyên sắp đặt
Để rồi mình đi về phía chân đồi
Verse
If you leave without know ing I am into you
Guess the cold will move in, tell me, what should I do?
Yeah, it’s empty when you’re not around
Guess I’ll wait on my own ’till the sun comes out
Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi
Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ
Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ
Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.
Ngày trôi đi nhanh quá lòng chẳng muốn cách xa
Chờ đợi nơi ngã ba, phố không đèn
Lập lờ ven bóng tối, có đôi mắt đen ướt nhèm
Giữa màn đêm, giữa mùa đông.
Nắm tay nhau vai kề gạt bỏ đi hết nỗi lo bủa vây
Để đôi môi luôn cười và đời ta sẽ như mây trời bay
Mãi lung linh xinh đẹp và cùng anh đón nắng xuân đầu tiên
Ước mong cho tình duyên luôn luôn bình yên hạnh phúc lứa đôi.
Từ trong heo mây xuân đã về nơi đây
Ngược xuôi bôn ba đã đến lúc về nhà
Khắp nẻo đường ngàn sắc hoa rợp trời
Xuân của quê hương mình rực rỡ làm sao.
Phải buông tay một người chẳng dễ dàng
Phải chia tay một người càng khó vậy sao?
Đừng buồn em hỡi dẫu hai ta có cách rời
Đâu còn người đứng khóc cùng em lúc này.
Cạn lòng yêu đến mặn nồng mà không một ai cảm thông
Yêu em anh cố vun trồng nhận lấy lại sự bất công
Do đôi mắt đã nhìn nhầm giờ phải vùi trong khổ tâm
Nồng nàn đến mấy yêu lâu cũng sẽ lụi tàn.