Từ trong heo mây xuân đã về nơi đây
Ngược xuôi bôn ba đã đến lúc về nhà
Khắp nẻo đường ngàn sắc hoa rợp trời
Xuân của quê hương mình rực rỡ làm sao.
Phải buông tay một người chẳng dễ dàng
Phải chia tay một người càng khó vậy sao?
Đừng buồn em hỡi dẫu hai ta có cách rời
Đâu còn người đứng khóc cùng em lúc này.
Cạn lòng yêu đến mặn nồng mà không một ai cảm thông
Yêu em anh cố vun trồng nhận lấy lại sự bất công
Do đôi mắt đã nhìn nhầm giờ phải vùi trong khổ tâm
Nồng nàn đến mấy yêu lâu cũng sẽ lụi tàn.
Má hồng em còn tuổi son
Là đôi mươi tám em trăng tròn
Vẫn còn mơ mộng ngày xanh
Trong mộng thiên thanh đẹp họa bức tranh.
Kìa kìa kìa gió đông sang cùng bật khúc hát ngân vang
Đón Tết về, đón xuân rộn ràng trên quê
Kìa kìa nồi bánh chưng xanh hòa vào không khí trong lành
Đón người phương xa bốn phương quay về nhà.
Bậu ơi, chiều nay có mưa giông
Bậu ơi, em đang buồn phải không
Ngồi trông thuyền xa bến không về
Mủi lòng nhìn cô gái miền quê.
Mặt trời đang hừng lên phía Đông
Lòng đầy ắp dạt dào nhớ mong
Mùa xuân đến những gia đình sum vầy
Còn riêng tôi lang thang thế này.
Anh cũng đã chấp nhận mình chia cắt vốn là điều hiển nhiên
Tại sao nỗi buồn cứ đến rồi đi mặc kệ con tim làm phiền lí trí?
Đầu mùa đổ mưa từng cơn trên vai như em nặng trĩu đầy những nỗi niềm
Biết trái tim anh còn hình bóng em nhưng chắc anh đang ở bên người…
Chim bay la đà trên ngói đỏ có tiếng ai hòa ca
Từng câu ngân nga Tết đã đến rồi nghe trong lòng như nở hoa
Đêm nay gia đình cùng nấu bánh quấn quýt bên bếp hồng
Đoàn viên mâm cơm nô nức tiếng cười, bái lễ đón mừng Tết sang
Nhiều lần anh muốn bước lại gần hơn
Nhưng liệu rằng em có nhớ đến người từng thương
Nhìn vào đôi mắt em chất chứa bao nỗi buồn
Chắc là ai đó đã khiến em tổn thương.