Vượt ngàn chông gai bao phong ba vạn con sóng cuốn xô
Tình đôi ta không bao giờ quên câu hẹn thề chung đôi
Đời lãng du như con thuyền trôi lênh đênh giữa dòng đời
Lời yêu thương trên đầu môi là lời nói dối mà thôi
Chỉ còn vài phút nữa thôi
Ta sẽ xa nhau thật rồi
Tay nắm chặt chẳng rời tay
Cớ sao nước mắt cứ rơi
Những ngày khổ đau tôi đã trải qua rồi
Những ngày khó khăn tôi vẫn ghi sâu
Vì tôi cũng như bao người, biết đau biết buồn
Biết đắng biết cay, biết khổ đau.
Bà xách túi ra chợ ngày mới
Bó hoa nhìn thật tươi
Nghĩ suy trong lòng đầy vơi.
Hôm qua em mơ, nắng nghiêng, ngày trời sang thu
Có chút ấm áp nơi xa ùa về nơi đây
Thế nhưng, giấc mơ nào được bao lâu?
Mỗi bình minh thức giấc, tự vấn tôi tốt đã nhiều chưa
Tôi sống hết lòng chưa tôi cảm ơn đời chưa?
Đêm về trong giấc ngủ, chập chờn sao cố nhân về thăm
Muốn kéo tôi về nơi ánh sáng không chạm tới.
Bao nhiêu lần mơ bao vần thơ ra đời trong nhung nhớ
Bao nhiêu lời yêu ta đã trao nay chẳng còn ý nghĩa
Người ơi đừng khiến anh thêm đau lòng
Đừng đến những nơi ta từng hẹn hò.
CAPTAIN BOY
Mùa hè năm đó anh uống thật say
Có em trong vòng tay
Dường như trái đất kia ngừng quay
Oh babe
You got me falling in your eyes
Và khiến anh không mong quay trở lại vào mỗi sớm mai
Ta đếm chậm lại
Mây đen mang cơn mưa tưới lên giàn bầu đong đưa
Khói bếp cứ quanh quẩn chẳng muốn bước qua song cửa
Chiếc lá cuối thu gọi mưa đông chỉ muốn anh ôm em vào lòng
Gió về rồi, khô môi kẻ ngóng trông.
Xuân đã tới đầu làng, trời ơi không khí rộn ràng
Nào là trà bánh mứt đã chuẩn bị rồi chưa?
Hai mươi sáu rồi kìa mà sao anh Tám chưa dìa
Chẳng lẽ nào năm nay anh bỏ em mình ên?