Lo Chi Anh Ơi

Hơi đâu mà lo chi anh cái chuyện sinh nhai cứ để cho em
Đèn nhà ai nấy sáng anh lo mần chi người ta phê phán
Hơi đâu mà lo anh ơi, mình chẳng bận tâm cứ mặc kệ ai
Mâm cơm thịt kho rau đắng đồng vợ đồng chồng một lòng chẳng phai.

Vô Ý Nhưng Thật Lòng

Sao em không còn buồn, anh nghe phone nhầm tên
Thức uống không cồn nhưng sao anh vừa như say để quên
Đôi khi không thừa nhận mới chính là điều tàn nhẫn
Bước hết mọi gian truân để rồi ngày có nhau lại phân vân

Oh Nghĩ Suy Làm Gì

Verse
Oh nghĩ suy làm gì, lá đã thay một màu
Thoáng qua mau một thời, nói vài lời đôi môi nóng mềm
Giờ phủi bay bụi mờ, vết hoa mơ bồi hồi
Chối câu thơ đợi chờ, sớm thu nào quơ tay chép vội

Một Phần Giữ Mười Phần Đau

Nếu đã là quá khứ, vậy tại sao vẫn yêu họ chứ
Mây buồn khóc chơi vơi đổ chiều xuống thu vàng mòn lối
Trời làm mưa ngoài hiên rồi, còn làm mưa ở trong lòng tôi
Xót xa này chia bao nhiêu phần mới hết đắng cay.

Anh Tin Đi

Verse
Có những lúc em ngắm cánh hoa khô,
Chẳng còn gì để xem hay là em phải tô màu?
Màu của xuân xanh , phai nhạt theo năm tháng ,
Tháng năm đã xa , không một ai ghé qua

Ngày Trong Xanh

Nếu hôm nay quên âu lo em muốn đi đâu
Hãy theo anh cùng ngồi lên vi vu chuyến xe Xanh màu
Dẫu đi đâu, ta vẫn nhớ màu sắc quê hương
Ngắm quanh con đường màu Xanh ru câu hát, câu hò.

Cho Phép Tôi Mời Anh Một Ly

Có lẽ trái đất hình tròn đôi chân hay đi đường mòn
Hôm nay gặp anh nơi đây cũng xem như ta thật có duyên
Bao năm theo sau cuộc tình đổi lấy vài cơn thất tình
Cam tâm rời đi anh có tiếc.

Tái Sinh

Cơn mưa rơi tưới mát tâm hồn, 
Nhẹ nhàng và cơn mưa như đang tái sinh ta, 
Cơn mưa mang em đến bên đời, 
Dịu dàng và sau cơn mưa tim cũng nở hoa.  

Bầu trời xanh đến lạ nắng tưới lên hàng lá non, 
Ban mai ôm lấy tâm hồn từ khi em ghé qua, 
Và tình yêu bắt đầu khi ta nhìn vào mắt nhau, 
Anh thấy tim mình tái sinh sau nhiều cơn đau. 

Đêm Hà Nội Nhớ

Xa một tuần có lâu quá không anh?
Sao em thấy ngày dài đến thế.
Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa.
Ngôi sao em ngân ngấn khóc chân trời.