Bận bịu liên miên chẳng một giây nghỉ ngơi
Con loay hoay cho vững vàng muôn nơi
Mẹ gọi ba trông, mà hoài chẳng thấy ơi
“Khoan khoan nha, việc vẫn đang còn đợi”.
Trên thế gian này miệng đời thị phi
Ganh ghét nhau làm gì hơn thua để làm được chi
Nhiều người bên ta cứ thấy ta nghèo là khinh
Trên đời này có mấy ai sống tốt với mình.
Chuyện tình đôi ta kết thúc hôm nào
Giờ còn lại đây ký ức đôi ta
Bao giấc mộng đẹp giờ cũng phai mờ
Hạnh phúc đôi mình chỉ là mơ.
Khi cô đang tuổi đôi chín, in trên môi cười xúng xính
Vì thương mẹ cha mà em bước lên phố hoa
Mua vui cho đời tửu sắc, em như hoa hồng tuyệt sắc
Người thương kẻ khinh, về đêm em khóc một mình.
Khi xưa tôi còn thơ bé
À ơi dưới bóng trưa hè
Bà kể tôi nghe những câu chuyện cổ
Cho tôi những bài học hay.
Đêm mưa nghe tiếng ai nức nở bên dòng sông
Thương con cá rô đồng ngược dòng tìm người thương
Bãi bờ ai ngăn cho đôi lứa lỡ làng
Lỡ mất duyên đầu đành hẹn mùa sau.
Cô đơn cứ bảo trùm
Riêng anh lẻ loi giữa không gian lặng im trước màn đêm
Chỉ anh với trăng và sao lặng lẽ ngắm nhìn trời cao
Ngồi nhớ đến những tháng năm bên nhau.
Bao ngày qua em đợi anh ngay cả trong suy nghĩ
Yêu chàng trai đi làm xa nhưng luôn nhớ hoài
Không cần ai chỉ riêng anh nhớ miệt mài.
Bao giờ tôi có thể vô tư?
Em thì quen sung sướng nên hư từ
Kiểu
Tôi là đồng cỏ héo khô khan
Em là cơn mưa đá to kinh hoàng
Dù tôi biết (Sẽ không tốt đâu)
Nhưng vị môi em (Lại có mùi mứt dâu)
Là vị tôi thích nhất, giờ vẫn vậy
Lồng ngực tôi (Em cắm răng khá sâu)
Thề không đau (Là bởi vì quá đau)
But it’s worth it, so please don’t stop
Sometimes I wonder
Trời ơi tôi đã vướng vô cái gì thế này?
Chỉ đến bên cạnh anh những lúc khi em buồn
Nói những lời âu yếm khi mà em cần
Đến khi có ai rồi, chẳng quan tâm người như anh .