Ai làm thi sĩ thơ say
Ai làm nhung nhớ mắt ai thẹn thùng
Ai làm ra vẻ lạnh lùng
Ai làm má đỏ tim rung bồi hồi.
I’ve been so many places in my life and time
I’ve sung a lot of songs, I’ve made some bad rhyme
I’ve acted out my life in stages with
ten thousand people watching
But we’re alone now
And I’m singing this song to you
Đúng là em đã yêu anh mất rồi
Từng đêm thao thức trên ghế ngồi
Lòng này ngóng trông một lời hằng mong.
Dòng thời gian tách chia rõ ràng
Chuyện quá khứ là thứ đã tan
Đừng tìm tôi trong đêm muộn màng
Mượn rượu say để lại than vãn.
Này cô gái có nỗi buồn thật đẹp
Kể tôi nghe vì sao em lại khóc thầm
Thế giới rộng lớn, nhưng lòng người thì chật hẹp
Vậy tội tình gì mà em cứ phải bận tâm?
Bao lâu ta chưa thấy nhau, bao lâu chưa trao mấy câu?
Chẳng hay tháng năm mơ ước trời xa xôi
Có ai đến bên với anh cùng chung đôi.
Chiều về bên sông nát tan cõi lòng
Bởi mai đây một người đã theo thuyền qua bến hồng
Phận mình đơn côi trách ai quên rồi
Trách ai quên lời thề hẹn xưa chỉ hồng đứt đôi.
Một hôm phố đông bao người qua
Hàng cây lao xao dưới mây trời mùa hạ
Nhìn theo bóng ai quen từ xa
Thì ra người xưa yêu dấu đấy mà.
Tại sao khi ta lớn lên ta lại nói yêu thương một người
Tại sao khi ta trót yêu thương người ta lại hay thay đổi
Tại sao người lại phải bước đi tình yêu người trao có nghĩa gì
Vậy sao khi xưa anh đến với em làm chi.
Cuộc đời thật chán ngán nếu như anh chẳng có em
Môi không cười được tươi và tim đêm ngày nhớ mong
Có ước muốn tuy xa vời mai sau cùng với em
Sẽ kết tóc xe duyên tơ bước về cùng một nhà.