Có những nỗi buồn từ đâu đến
Mang theo kỷ niệm chợt gieo vào lòng
Đời người như giấc mộng một hôm bỗng thấy quên mình
Vài giọt nước mắt hóa vô hình.
[ĐK: ] Vì giờ này anh đã thích em rồi đấy biết nhớ mong rồi đấy
Chắc chắn iu là đây tim mới thao thức đêm ngày
Bài nhạc này chỉ có mỗi em mà thôi với mỗi em mà thôi
Thế nên em hãy nói là người cũng yêu anh rồi
Mới đó đến rồi, rực rỡ với đất trời
Khắp không gian đắm say khi mùa về tưới mát lá cây
Dậy sớm đón nắng hè, mặc chiếc váy rất nhẹ
Hẹn nhau nơi quán coffee, gọi em ly Raspberry.
Nếu đường đời không gập ghềnh sóng gió
Chắc gì ta đã nhận ra chính mình
Xin cảm ơn những lần vấp ngã
Tâm quay về tìm điểm tựa bình yên
Xin cảm ơn những cuộc tình vụn vỡ
Giữa đau thương đã nhận ra chính mình
Vệt nắng loang trên mặt đường đổ bóng lên hai người thương
Lần cuối bên nhau thật buồn từ mai hai người hai hướng
Một phút giây em nghẹn lời chợt muốn nói ra lại thôi
Nói ra câu chia ly thì có gì vui
Tôi muốn yêu một người bằng sự dài lâu đến hết cuộc đời
Nhưng chẳng may số phận cho tôi gặp phải một người giả dối
Tôi cũng đã hết lòng yêu tưởng ngày sau họ sẽ thay đổi
Nhưng cuối cùng họ cũng bước xa rời tôi.
Anh phải đi xa
Đừng khóc nhé anh sẽ sớm về
Hãy chờ anh
Sớm mai kia anh sẽ về bên em.
Thật lòng anh có bao giờ, tự nhìn về lại phía sau
Nơi anh bước qua, nơi em phải ôm bao nỗi đau
Là do duyên số không hợp, hay là ai kia tốt hơn
Cớ sao người ta đến sau nhưng lại được anh thương.
Điều mà em luôn mong muốn mỗi tối đến bên cạnh có người
Em không thích đâu trời mưa khi bên em chẳng ai đón đưa
Điều mà em luôn mong muốn sau bình minh nắng sẽ rạng ngời
Em không thích những tổn thương anh đã trao đớn đau còn vương.
Em có thể nghe được những câu nói bên tai
Nếu chẳng còn yêu thì mình học cách chia hai
Nhưng khi màn đêm này dần buông xuống
Hai hàng mi này chợt ào tuôn cảm xúc tồi tệ ghì nén lên vai.