Lệnh quân vương dấn thân xây cơ đồ
Dùng mưu gian tráo thay móng Thần Quy
Gánh nặng núi sông, chữ tình đành chôn sâu
Phụ lời thề sắt son duyên trầu cau
Sống không oán, không than, không hờn
Chẳng toan tính ai thiệt, ai hơn
Tâm cũng chẳng màng chuyện đúng sai
Dù có chết xin hứa không quay đầu lại.
Vui lên nào anh em ơi
Thanh xuân là những câu chuyện buồn vui
Ta hãy chọn niềm vui thôi nha
Thanh xuân hát ca và cười ha ha.
Này em có nghe chăng
Khi mùa Xuân về trên phố nhỏ
Cành mai vàng đong đưa trong gió
Nụ cười em thơ rạng rỡ trong nắng Xuân
Bao nhiêu yêu thương như là cơn gió
Thời gian ta bên nhau dường như mới hôm nào
Từng đã coi nhau là thế giới
Chỉ mong hạnh phúc là mãi mãi
Biết đâu mai này sẽ ra sao
Một sáng sớm mai thức dậy
Bình minh sắc Xuân tươi hồng
Lung linh muôn ngàn tia nắng ban mai
Mưa chiều nay xuống phố
Dáng Xuân còn vương vấn
Làn tóc thề bờ vai gầy
Bên thềm hiên nhà em
Cơn mưa tháng giêng đồng chợt về
Cung đàn nghe miên man
Nhìn lại em xem như một đoá hoa tàn
Tại sao lúc đó anh không nghe lời cha mẹ gàn
Đặt bàn tay đó lên ngực, và để rồi suy nghĩ đừng vội
Vì nơi đó còn có em anh chỉ muốn em bỏ nghề đó đi
Và yêu anh hết đời
Năm tháng em bước theo anh
Qua bao nắng mưa suốt một chặng đường
Đoạn đời gặp nhiều chông gai
Gặp nhiều gian nan có em kề bên.
Một ngày nào con quay về đây
Có thể là mẹ đã xa
Rồi lặng thầm nghĩ về quá khứ
Nghĩ về những gì đã qua.