Lạnh lùng giấc mộng đêm khi anh dối em
Và buồn kia đã tan trong u mịt
Em như đứng trên dây, đôi khi lất lây
Nhưng em đang rất thăng bằng hơi thở
Xa nhau từ đây mộng mơ đã tàn, thành khói mây
Em ở lại đây còn anh khóc thầm, đành bước đi
Đêm đông lạnh giá hồn nghe não nề, cùng gió sương
Xin em từ đây, vùi chôn dĩ vãng của đôi ta.
Em hình như đã biết, anh nhận ra nhiều điều khác lạ
Em chẳng cần nhất thiết giải thích gì cả
Xin đừng nhìn anh với ánh mắt hứa đây là lần cuối cùng
Tháng ngày chịu đựng nhau dường như sắp kết thúc.
Đến bây giờ anh vẫn trách bản thân anh
Không biết dành thời gian để tim em lạnh
Chỉ lo sợ cuộc sống sẽ chẳng an lành
Mà quên tình yêu đã đến lúc mỏng manh.
Hôm nay ba đã ăn gì
Ba có đau lưng khi trở trời
Con mới tan ca về nhà
Sài Gòn nay nóng lắm ba ơi
Quê nhà trời gió mưa
Con thương ba một mình
Chờ con, rồi con sẽ về.
Chuyện tình ta như trăng sao
Đẹp tựa như muôn câu thơ
Đắm say vui men tình ái
Nàng tựa vai anh đêm đêm
Cùng ngắm trăng sao khấn cầu
Tình ta thắm tươi không bao giờ nhạt phai.
Xào xạc rơi ngàn chiếc lá
Ngoài hiên gió đông về
Thu vừa đi đông đến vội vàng
Một mùa đông em nhớ anh.
Nhớ ký ức xưa mà ta
Bên nhau yêu thương đậm sâu
Cớ sao giờ chỉ mỗi anh ở lại
Ngồi ôm bóng hình nay chẳng có em
Em à, bên em có thấy ngoài trời mưa rơi?
Hôm nay anh thấy hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi!
Nhưng mà, anh sẽ cố gắng cho em được thảnh thơi
Đưa em đi tới khắp nơi tuyệt đẹp trên đời
Em luôn xinh tươi bao nhiêu chàng ngất ngây
Như trăng như sao em vẫn lạnh lùng bước
Đôi anh reo lên, em chẳng thiết tha
Chuyện thần tiên em đâu tin vì em đã yêu một lần.