Nơi đây lúc nhỏ từng chuyến xe mẹ chở kèm theo những chuyến hàng
Chạy ngang qua chiếc cầu, nhìn xuống mặt sông thẳm xanh
Lúc ấy bé nhỏ vẫn hay hỏi mẹ, cầu có tên gọi là chi
“Đây là cầu Trường Tiền.”
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
Đứng phía sau một người ngày ngày nhung nhớ
Gần kề trước mắt như xa cách vô bờ
Rối tâm tư tơ vò chẳng thể tháo gỡ
Sợ một kết buồn cho những kẻ mộng mơ.
Faraway, a distant star
The one I love, love with all my heart
I’ll be here holding back my tears
Though days grow long, my love is strong
Lang thang con đường dài, cứ cắm cúi tìm ai
Bơ vơ nơi dòng đời, vẫn thấy mãi lẽ loi
Em đi phương trời nào, có ướt dẫm bờ mi
Cho đôi chân mệt nhoà, cho con tim lạc loài
Vì thương anh em đợi anh cũng mệt rồi
Đôi chân trần lê thê cứ bước
Bước theo một khoảng trời mệt mỏi rã rời
Nên thôi đến đây thôi được rồi.
Chúng ta hát bài ca thanh niên tình nguyện
Chúng ta đến vùng sâu nơi xa mọi miền
Tuổi trẻ có thanh niên, đầy nhiệt huyết trong tim
Bạn cùng tôi hòa mình vào mùa hè xanh
Những cơn lũ kéo dài triền miên
Phá tan nát những xóm thôn bản làng
Nhìn khung cảnh xác sơ lòng đau xót vô cùng
Như trận đòn roi tra tấn người dân.
Lần đầu gặp em là khi
Duyên trời sắp xếp hai đứa đứng cạnh vì
Tuổi trẻ chúng ta mộng mơ và không nghĩ ngợi gì.
Trong đêm thâu hồn em lạnh buốt giá
Giọt nước mắt bỗng dưng tràn bờ mi
Vì nỗi nhớ đã dâng cao ngút ngàn
Phương trời xa người có hiểu lòng em ờ hơ.