Thế giới trong em thật diệu kỳ,
là từ khi có Anh bên đời Em
Thế giới trong em thật bình yên,
có mùa xuân hoa cỏ dịu hiền
Đại dương mênh mông dịu ] êm,
thuyền tình ta phiêu du theo những cánh chim hải âu
hồn nhiên cùng đùa vui trên sóng
Những tháng năm trôi trong hạnh phúc êm đềm
Muốn để lại cho em một trang giấy
Trong đó sẽ kể em nghe sự đau buồn
Giọt nước mắt và tâm tình tận sâu
Trong tim khi phải xa rời em
Và rồi ký ức bỗng hóa thành bi cục.
Biển ơi, biển à… mẹ già đang gào la
Tìm thằng con sau cơn bão vẫn chưa về
Giữa ngôi nhà, chỉ còn cái nền xác xơ
Mắt thẫn thờ người mẹ cứ đứng ngóng con về.
Anh đi về phía núi rừng, đường dốc đá cheo leo
Anh qua bao nhiêu suối đèo, về đây với tình em
Anh đến với chợ tình xưa, chợ tình thương nhau đó
Tìm em người con gái cả đời anh vẫn mong chờ.
Đứng giữa những thiên tai ta như hạt cát giữa sa mạc
Tử thần gọi tên ta miền cực lạc vây bắt ta chịu hình phạt
Đứng giữa những thiên tai không gì là mãi mãi
Còn tay nắm tay là điều may mắn.
Người yêu ơi! em có nghe? Những khúc hát réo rắt như gọi tên
Gọi tên nhau trong trái tim nhớ những lúc ánh mắt ta nhìn nhau
Làn hơi quen mang nhớ nhung cứ nhắc nhớ những lúc ta gần bên
Vòng tay xưa ôm ấp lâu quấn quýt mãi bối rối không rời nhau
Tôi đã thấy những ánh mắt chứa chan hy vọng
Tôi đã nghe những khát khao về cuộc sống mới
Những đôi chân chẳng hề biết gót giầy
Áo mỏng manh, sợ giá rét mùa đông
Anh muốn biết giữa chúng ta là gì?
Em cứ nói ra hết những suy nghĩ
Để đêm xuống lệ anh thôi ướt mi
Cứ dằn vặt không tìm ra lối đi.
Từ giờ về sau chăm lo mần ăn cho em một đời bình yên
Thề nguyện một câu bên nhau dài lâu trăm năm đâu có muộn phiền
Hôm nay mình làm đám cưới sang năm mình làm thôi nôi
Giao môi rượu hồng trên môi răng long đầu bạc em ơi.
Còn thời thì lắm kẻ đệ huynh
Khi xa cơ có mấy ai bên mình
Vào đời mới hiểu thấu đạo nhân
Bạc tiền lợi danh có thể mua tình thân