Ôi Giấc Mơ Phù Du

Bên ghềnh khuya thanh vắng
Lặng nghe sóng biển ru
Hồn miên man giấc mơ
Phiêu lãng riêng mình ta
Bao yêu thương khát vọng
Tình ôm ấp dài lâu
Đời như cơn gió qua
Ôi giấc mơ phù du

Bông Hoa Ven Đường

Giữa màn đêm khuya vắng một bóng dáng ai lang thang trĩu nặng
Đôi bờ vai héo hon phải chăng ai đã làm em khóc
Say rượu nồng men đắng người ta có yêu thương em thật lòng
Hay chỉ là thoáng qua buông lời dèm pha.

Mệnh Ta Không Do Trời

Giàu nghèo gì cũng trở về bụi cát
Trần gian sao vẫn tham sân si hoài bị đát
Trăm lời vạn miệng dệt thêu muôn nghìn
Ghét và thương chỉ khác nhau một ánh nhìn.

Anh Quá Dại Khờ

Đâu phải thật tâm yêu ai hết lòng
Anh sẽ nhận được điều mà anh mong
Chia tay rồi xong ôm bao nỗi lòng
Mai ta hết rồi chẳng còn chung đôi.

Biết Em Còn Thương

Màu xanh của lá hắt nắng rơi trên đường quen
Buổi chiều hôm ấy chỉ biết nói ra là buông
Người đi đâu đó mơ hồ giống như màn đêm chôn chặt
Gửi những tháng năm qua giọt buồn để lại em về nơi ấy.

Ca Theo Đàn

Tôi nhận ra mình đã chết từ lâu chết ngay lúc sinh ra đời
Có khi nói không nên lời tôi thường hát vào trong câu ca
Tôi nhận ra mình đã rất khổ đau cứ như chiếc xe không ngừng
Thói quen nghĩ suy không chừng tôi thường hát vào trong câu ca