Lỗi Của Đàn Ông

Người thứ nhất là người tôi rất yêu
Yêu hơn chính cả bản thân của tôi
Và em cũng thế, yêu tôi thật là nhiều
Hi sinh tất cả chỉ vì tôi

Ngã Về Không

Lời hứa khi xưa em quên rồi hay chưa
Trời đổ cơn mưa thương duyên mình hai đứa
Tự tuyệt tình tan quên sao được năm tháng
Tự tuyệt âm dương hai người giờ hai phương.

Cuộc Đàm Phán Với Nỗi Đau

Lá mùa đông xác xơ nằm trên đất khô
Trong một nửa bóng tối một nửa ánh sáng tôi ngồi
Những tình yêu đã theo thời gian đưa tiễn
Ta đứng một mình ở đoạn cuối của giây phút phai tàn
Chờ đến khi sẵn sàng.

Hẹn Em Ở Lễ Đường

Dòng thư tay anh viết, chưa kịp gửi cho em
Ngàn lần anh yếu đuối cũng chẳng để giọt lệ tràn mi hoen
Đã cố gắng hết lòng, nhưng giờ tình ta vỡ tan tành
Phải chăng do là anh, để vụt mất trái tim mỏng manh?

Tự Thành Người Đáng Thương

Bầu trời nắng lại em vẫn chẳng thương ai
Chuyện tình yêu trước sao còn đau đớn hiện tại
Bởi vì niềm tin cuối cùng em đặt hết nơi anh
Nhận lại lời chia tay lạnh lùng anh cất em sau cùng.

Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình

Cha ông ta ngày xưa ngã xuống, để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình..  
Giữa khói binh, ai cũng nguyện lòng hy sinh.. 
Xin tri ân những người chiến sĩ, quên đi niềm riêng, quên đi cả bản thân mình..  
Cuộn chảy trong lòng một dòng máu nóng, dòng máu Lạc Hồng. 

Tạ ơn những người gìn giữ nước non Đại Việt nghìn năm trước, 
Tạ ơn người Cha già của chúng ta trên con đường cứu nước.