[ĐK: ] Mong dừng lại mãi ngay phút giây này
Được ngồi kế em nghe câu chuyện buồn vui mình anh biết
Ôm lấy em rất đỗi bình yên để ngày mai nụ cười anh thương
Sẽ mãi như ngàn ánh dương Anh sẽ luôn ở bên chở bên
Chở che em trước bão giông ngoài kia
Có em bên cạnh như ngày đầu
Có đôi tay ta đã từng ký ức xưa
Vào giây phút con tim mình nhìn ra nhau
Ngỡ như hai ta chẳng mất nhau.
Tiền em là của em còn tiền anh là của em luôn
Mỗi tháng đi làm tiền lương đưa hết em em mới thương
Cơm nước ở nhà em lo, anh đau anh bệnh em lo
Em là nóc nhà chở che nắng gió nên sợ em đâu có gì sai
Những ngày qua thật khó nói ra
Cảm xúc trong em thế nào?
Anh cùng người ta đang cùng tay nắm tay
Đắm say ngọt ngào biết mấy.
Phải chăng anh người đã mang đến em đóa hoa
Mùa hè mà ta hẹn ước chỉ có anh với em biết thôi
Chiều hoàng hôn có đôi chúng ta mà sao giờ đây anh vội xa
Người cứ thế ra đi chờ mong chi nữa.
Một chiều mưa sang đông em hoài mong sang đưa rời phố xá thích qua đổi thay
Thuở ngày xưa đang mong tình nồng sông mang đưa em chỉ muốn xích ta thành đôi
Rồi màn sương đêm vây một mình vương đêm say từng cơn sóng xô những cơn đau
Tình ái là thứ đào sâu sầu đau sau những cô đơn
Cuộc tình đôi ta đã cùng đi qua
Dẫu bão tố phong ba, nơi có anh là nhà
Cuộc đời trôi êm, những kỷ niệm không tên
Viết nên thanh xuân ngọt ngào của mỗi chúng ta
Ta ru người cơn gió, ta ru người mưa ngâu
Mưa về trong nắng sớm, ta ru vào đêm sâu
Ta ru lời em nói, ta ru đời em trao
Ta ru tình nở muộn, trên cánh hồng xôn xao
Đã đến lúc ta phải xa nhau vì đâu trái tim u sầu
Đã đến lúc ta cố quên một người thật lòng chẳng muốn rời xa
Sao yêu nhau không vì nhau một lời là do ta hay bởi do trời
Còn trông mong chi khi người đã ra đi gặp nhau rồi cũng biệt ly
Hết rồi ngày nào mình ngồi bên nhau
Cùng hàn huyên cho tới sáng đêm
Thế mà giờ đây em ngồi cạnh ai
Lại phải hỏi thăm, quê quán ở đâu?