Bình yên kia ơi hãy khóc thay cho lòng tôi mỗi khi buồn
Dẫu chẳng thể mua cho riêng mình một cảm giác để lòng mỗi ngày an yên
Oh, đây là nơi mà ta đặt chân tìm kiếm lối
Bao đổi thay còn in hằn qua từng góc tối
Ánh đèn kia còn vương lòng ta còn nhức nhối
Oh, những cảm xúc mà ta từng chống đối
Nhìn bầu trời bao la rực rỡ muôn màu
Thắp sáng lên những tinh cầu trong ta
Vươn đôi tay để cho đam mê bốc cháy dưới ánh Mặt Trời
Có phải mùa Xuân đã về không ?
Từng đàn én lượn giữa trời hồng
Và nắng xôn xao trên hoa thắm
Trăm tà áo bay rực phố vui
Phải thêm bao nhiêu đêm dài?
Cho tim tôi bớt mệt nhoài
Ngắm nhìn người, bỗng ngậm ngùi
Không tin đây là lần cuối.
Tình chỉ đẹp khi vừa mới bắt đầu
Năm tháng qua mau có chắc bền lâu
Chỉ mới hôm nào trao bao đậm sâu
Hôm nay quay đầu đi chẳng chào một câu.
Tại vì sao người lại đến đây
Để làm chi còn gì nữa đâu
Bao lời yêu mà người dối trá
Giờ con tim tôi vẫn đau thương.
Mưa gió giăng đời ta chẳng biết trời quang mây tạnh là gì
Tựa cánh bướm trong đêm bay quên đường lối
Thời niên thiếu ta vẫy vùng từng băng qua khắp cõi trần gian
Rực cháy như ngọ lửa giữa đem đông tàn (giữa đem đông tàn)
Chẳng có nước mắt không ai phải đau
Chúng ta chỉ nên thế thôi yêu dấu nay cao bay mất rồi
Hoàng hôn đẹp mấy cũng rồi đến khi phải nhường lại đêm tối tăm.
Em nói đã từng từng trao anh ta bao ngọt ngào
Từng yêu thương lụy vương anh ta biết nhường nào
Em nói đã từng cố gắng bên anh ta che giấu đi bao nhiêu tổn thương
Vô tâm anh ta đâu biết được.
Chuyện về một mối tình
Trong những trang cổ tích
Người đời hay ca tích tịch
Như khóc cho chính duyên tình mình.