Dẫu cơn mưa đã tạnh lâu lắm
Vết thương xưa vẫn chưa thể lành
Vẫn chưa quên những ngày bên anh
Thế nên trong lòng em vẫn lạnh.
Cha ngồi trước, con ngồi sau ôm chặt
Đường đến trường mỗi buổi sáng thật thương
Theo thời gian con dần lớn cha vẫn là
Người đưa đón mỗi khi con tan học về.
Ngày tháng cứ trôi miên man
Chưa một phút giây nào mẹ bình thản
Vì những đớn đau in hằn
Chỉ vì con, mẹ có thêm niềm tin.
Em đã từng nói, yêu anh yêu hết cuộc đời
Dẫu có đắng cay cũng không xa rời
Giờ em lại nói, em thương ai kia mất rồi
Em nói anh ơi !Ta dừng lại đây thôi.
Đêm lao xao biết đâu mưa rào
Che vầng trăng sáng gọi bến sông
Đêm qua mau em gửi lời chào
Câu biệt ly biết nào về mà mong.
Có những đêm buồn anh lại nhớ đến em hỡi người
Tại sao chẳng thể quên đi mắt môi nụ cười
Những tiếng thở dài trong khuya vắng khiến tim mệt nhoài
Có phải lòng đang thổn thức vì thương nhớ ai.
Xa em một ngày, không bên em một ngày
Anh nghe như trôi qua đã một năm
Hai mươi tư trên bảy yêu em xuyên đêm ngày
Nhưng anh đâu biết em cho anh rơi chín tầng mây.
Capo 1
Năm tháng dần trôi, mẹ ơi tóc ngả hai màu
Nuôi lớn đời con, nhọc nhằn mẹ đâu ngó ngàng
Khó khăn nhưng mẹ, vẫn mỉm cười
Bước qua thăng trầm, của cuộc đời
Tình mẹ bao la, thương mẹ lòng con sao nói nên lời.
Ai cũng có một khoảng trời riêng lặng lẽ, nhưng không bình yên
Cả thanh xuân hồi ức và… nuối tiếc
Nếu lỡ hứa có một ngày mai ký ức chênh vênh tìm lại
Thì đừng để một lỗi hai lần sai.