Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang rất bận
Bận ngồi suy nghĩ tại sao cả đêm anh không về?
Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang rất giận
Giận vì ai đó ở đâu cả đêm không liên lạc?
3 giờ hơn rồi em vẫn đang nằm đây
Màn đêm cuộn em vào chăn cùng bao nghĩ suy vòng xoay
Mình nhắn tin chúc ngủ ngon từ nãy cơ mà
Vì sao dòng tên của anh giờ này vẫn cứ sáng đèn?
Vẫn là những cảm xúc mọi khi
Cớ sao hôm nay em lại suy nghĩ
Có gì đó chẳng đúng ở đây
Nụ cười người nhạt đi trông thấy
Những lời nói trầy xước tổn thương
Khiến đôi mi anh vương giọt nước mắt
Hãy để em lau hết dòng tuôn trào
Và dắt tay anh vào
Ngày trời trở gió, tỉnh dậy em thấy lạ rằng hôm nay sao bầu trời nhiều mây
Vẫn là tiếng xe chen ngang khung hình em thì vẫn đây lặng thinh
Dòng người lui tới dòng đời ngược xuôi dừng lại đôi phút để cho lòng được thảnh thơi
Như một thói quen khi trời chớm rét em lại sắm cho mình chiếc áo len
Đêm đêm em thường hay mơ
Giấc mơ rất thật nên em vẫn nhớ
Nhớ ánh mắt, thêm đôi môi và nụ cười
Nhớ cái cách anh nâng niu và chiều chuộng em
Nước mắt đó chờ ai đến lau
Đã bao lâu rồi cánh hoa úa màu
Là ai vô tình trói em vào
Cảm giác trong em bây giờ ra sao.
Mùa hạ năm ấy, anh trao em một đóa hoa hồng
Hỏi rằng anh có thể đến bên em được không?
Mỉm cười em nói: “khi nào trời sang đông, giữa lòng cơn nắng hạ
Em sẽ ngồi lặng lẽ chờ anh”.
Thương em kiếp này bạc phận hồng nhan
Mang duyên lênh đênh bèo nổi mây trôi
Mây bay cuối trời bèo dạt nơi đâu
Khúc hát bi sầu như cuộc đời em.
Trách mùa thu mang cơn gió lạ
Khéo nói khéo cười rồi mang áng mây đi vội vã
Bỏ người đàn ông vừa mất tất cả
Đến cái ôm nhẹ để bước tiếp nay cũng rời xa.
Ý trời đã se kết duyên cho ta gặp nhau
Kể từ giây phút đó ánh mắt lỡ trao mũi tên vừa lao
Rồi cứ thế yêu nhau đắm say bất kể ngoài kia nắng mưa thế nào
Chỉ biết trao về nhau tình yêu chân thành và trái tim thật thà.