Người đem hạnh phúc vẻ vang, mang theo gấm hoa cho nước nhà,
Muôn dân ấm no chan hòa, đổi lấy thanh xuân của người..
Trời buồn trời đổ mưa, con buồn vì mất Người rồi,
Sao sáng trên trời như lời Người dạy muôn nơi.
Chẳng do là anh đã yêu em không nhiều
Mà do là em cảm thấy thế chưa đủ
Vì em mà anh chẳng ngại ngần chi
Nhưng mà em chẳng quan tâm về anh.
Có ai chẳng đau khi phải xa một người mình thương
Có ai yêu mãi một người
Biết sẽ đớn đau nhưng sao cố níu chỉ càng thêm đau
Vì người mình thương nay đã khác rồi.
Biển vắng cô đơn chiều nay, sầu tím bốn phương trời mây
Lạc bước chân anh về đây, đứng im nơi này
Nhìn những yêu thương vụt bay vàng phai chốn ấy
Trời ơi ta lại say nữa rồi, trời ơi hôm nay lại say nữa rồi
Từ trưa quất cho tới đêm tối, ná na nà na ná na
Rồi trăm dzô một trăm luôn nà, không say là không dìa nhà
Cầm ly lên mình la quá la, hết luôn!
Cái nè bạn ơi, cuối tuần lại tới nơi
Sét cái kèo mình dứt chơi, bỏ qua hết khó khăn tạm thời
Cái ngồi vô đây, cuối tuần là phải say
Có gì thì để thứ Hai, nè uống cho hết chớ để long đền
Nhấp trên đắng nghẹn ngào nhớ anh
Bao nhiêu yêu thương một thời say đắm
Nhớ ánh mắt ngây thơ hôm nào
Và nhớ tiếng nói ngọt ngào anh trao
Đếm thời gian trôi đi
Qua từng ngày anh mong chờ em
Xa nghe lòng nhớ nhung
Tình ơi mong người quay về
Để lòng anh không còn băng giá.
Chiều nghiêng bóng mình tôi khóc giông bão trong lòng
Nàng đi lấy chồng chẳng còn chi nữa mà trông
Từng tay nắm rằm trăng sáng nguyện yêu đến khi già
Vậy sao đến nay dáng em không còn nơi đây.
Tại vì sao cuộc sống luôn chớ trêu bao niềm đau
Người mình yêu lại khổ đau vì người khác
Nay câm nín nước mắt tuôn rơi
Nhìn người ta nhẫn tâm bỏ mặc
Người mình yêu, ôi! xót xa làm sao