Khi em yêu tôi lời yêu em trao tôi
Rằng em nói em chỉ yêu tôi mà thôi
Nhưng khi bên tôi mà gọi tên ai trong mơ
Thì tôi đã biết em chẳng yêu tôi rồi
Ai bán cho tôi một liều thuốc đau lòng
Duyên tình trắc trở đổi nhớ thành chữ quên
Đau thắt từng cơn nỗi niềm riêng dang dở
Có liều thuốc nào vơi bớt vết thương đau
Anh như mây, em chẳng thể với được
Em như hoa, anh chỉ đi thoáng qua
Tình cờ là mình đứng chung một đoạn đường
Rồi hai người chia hai ngả.
Người đã chẳng yêu người bên nhau úa môi cười
Ngày dài nỗi quạnh hiu buồn khổ tâm sớm chiều
Ân tình khép trong mơ mộng thơ giờ dang dở
Tình ái ngã ba đường bên tình bên nghĩa nặng hơn
Giữa thế giới xa lạ biết bao triệu người sao gặp được nhau
Có phải là duyên số anh em thương mãi kiếp nào
Giữa thế giới muôn màu cuộc sống bộn bề với nhiều toan tính
Bên nhau tình bạn thân trao nhau bằng hết chân tình
Version 1: Hạ vàng biển xanh (Lời Việt: Trường Hải)
Giờ chia tay nhau đã đến còi tàu thét vang trong màn đêm
Hãy hôn nhau đi lần cuối.
Dòng lệ tuôn rơi mặn đắng ngẹn ngào xiết đôi bàn tay
Lòng ta nghe sao lạnh giá.
Không gian mênh mông quá những niềm vui khi xưa vẫn đây
Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy
Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca
Giờ ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đâu?
Hoa phượng đỏ sân trường
Con đường dài kỷ niệm
Chân trời ngàn én lượn
Cánh tay người vẫy ta
Anh đa tình yêu em trọn đời
anh không bao giờ nhạt phai (x 3)