Tiếc Những Phôi Phai

Phố giăng mây buồn vắng cơn mưa mùa thu
Lá rơi lào xào còn như đếm nhớ thương người cũ
Đã bao nhiêu mùa qua, lòng vẫn chẳng quên được người ta
Chỉ biết lạc trong dòng người qua.

Bức Tranh Vĩnh Hằng

Anh nhận ra đã đóng lòng từ lần đầu tiên ta gặp mặt
Chiều hôm ấy bỗng sẽ tạnh không còn nắng gắt
Lấy can đảm đến bên em sẵn sàng ngỏ ý những tâm tình
Mà lâu nay ngại ngùng giữ sâu tận tim mình.

Hữu Duyên Huynh Đệ

Vì đồng tiền lắm kẻ bán rẻ tình thân
Huynh đệ mình gắn bó lấy đó làm gương
Cùng giàu cùng nghèo trong yêu thương
Nghĩa tình đặt trên những thứ tầm thường

Bước Nhẹ Vào Tim Anh

Anh à
Có biết chăng bao lâu nay em đã thầm thương thích anh
Một khi trái tim đã loạn nhịp
Vì có người luôn bên cạnh mình và quan tâm
Em chẳng thể nói ra lời yêu.

Anh Đã Mất Em

Anh đã từng nghĩ về một tương lai
Một ngày nào đó cuộc sống tốt hơn hiện tại
Một ngày nào đó em chẳng phải lắng lo
Bão tố phong ba đã có anh che chở.

Vì Con Xin Em Đừng Ra Đi

Đã sống bên đời nhau bấу lâu nào mấу ai hiểu em bằng anh
Hạnh phúc haу buồn đau, đắng caу thì hai ta cũng qua hết rồi
Từng sống chết chẳng màng gì, một người đau xé lòng cả hai
Dù phong ba haу ngàn bão giông vẫn luôn bên nhau

Nặng Gánh Gia Đình

Ngày xưa còn thơ ngây ngô, vô tư, hồn nhiên
Cớ sao giờ đây thương đau vây em triền miên
Bão giông sẽ qua nắng mai sẽ bên đời ta
Mặc kệ bao chông gai cố gắng vượt qua