Bắt Vía

Vốn người ít lời ngước lên em đang nhìn thì chắc là ý trời
Tự nhiên không khí xung quanh bỗng ngưng lại ánh mắt ta va chạm
Ly trà đá cũng thấy nóng hơn tô bún cá

Mẹ Hiền Ơi

Cũng đã lâu rồi, mẹ ơi con nhớ quê ta
Tháng ngày khổ đau, nhà ta cơm muối dưa cà
Trôi dạt xứ người, mình con sớm tối ngược xuôi
Ước nguyện về sau, nhà ta được tiếng sang giàu.

Kén Cá Chọn Canh

Xuân ung dung ghé chơi, cánh đào trong gió đung đưa lả lơi
Em xinh tươi phấn son, sửa soạn váy áo tưng bừng trẩy hội
Đưa hai tay chắp ngang, cầu mong may mắn gặp chàng ở đây
Ngoài kia mấy ai trêu đùa em cũng chẳng màng

Ba Má Ơi Con Hứa Lấy Vợ

Sáng sớm thức dậy là một ngày mới với những công việc
Vứt lung tung cái chăn đầu tóc cứ rối tơi bời
Má hỏi bao lần là chừng nào mới có cháu để bồng
Nhanh nhanh nhé con không là cuốn gói ra khỏi nhà

Chẳng Thể Bằng Người Ta

Mưa cứ nhẹ rơi Ướt hết tâm hồn Người bước đi chẳng về
Phải làm sao Khi tình yêu đã vỡ tan rồi Theo gió mây về đâu
Anh đem lòng thương tôi Chỉ thương hại Lòng ngỡ như muôn đời
Tiếng đàn ai Vương sầu lên để tim vỡ nát Trùng dương mây giăng ngập lối