Đành Thôi Xa Cách

Giữa bóng tối em nghe con tim chơi vơi
Em lạc trong nghĩ suy về hai chúng ta
Dẫu biết những yêu thương anh trao cho em
Không làm anh đắn đo, vì anh chấp nhận.

Vì Em Cố Gắng

Mai sau trầu cau có già, khi tóc thay màu bạc phơ
Thì tình yêu anh mãi nguyên vẹn qua ngàn sóng gió
Mai sau còng lưng mắt mờ, chân chậm lom khom bước đi
Đừng buồn em ơi luôn có anh ân cần theo em

Kể Từ Giờ

Anh ơi, em giờ vui lắm
Những ngày không anh em thấy rất yên lòng
Thường thì khi mưa sẽ làm buồn những kẻ cô đơn
Nhưng với em điều ấy cũng bình thường

Nước Mắt Mẹ Đơn Thân

Buồn không em ơi khi mỗi lần nhìn đêm trôi
Buồn không em ơi người xưa đã hạnh phúc rồi
Thanh xuân trôi đi chỉ nỗi buồn em ở lại
Em chẳng còn chút niềm tin nơi tình yêu.

Nâng Chén Tiêu Sầu

Anh thấy đôi mắt em sầu, chẳng phải vì người đến sau
Cũng chẳng phải bởi anh đâu, bởi anh đâu đáng để phải đau
Em muốn đêm tối không màu, nhớ thương không cuối không đầu
Em uống thêm chút men sầu, xem con tim em còn nồng sâu

Thịnh Và Suy

Ta trốn nơi vực sâu ngẫm thế thời
Rượu cạn ly, đắng môi thấm đời trái ngang
Trăm người quen lúc ta huy hoàng
Chẳng ai thân lúc ta cơ hàn
Đời toàn kẻ dối gian, tâm địa sói lang