Thịnh Và Suy

Ta trốn nơi vực sâu ngẫm thế thời
Rượu cạn ly, đắng môi thấm đời trái ngang
Trăm người quen lúc ta huy hoàng
Chẳng ai thân lúc ta cơ hàn
Đời toàn kẻ dối gian, tâm địa sói lang

Quá Khứ Lầm Lỡ

Quá khứ là những khổ đau mà em muốn quên đi
Quá khứ giờ đây đã xa khi anh nói lời yêu em
Tình yêu đó cho em nụ cười xóa đi bao nhiêu muộn phiền
Anh bên em để lại những ngày vui.

Ở Đâu

Sao không chào mà biệt ai cũng thấy mỗi em không biết
Anh đã âm thầm đổi thay chỉ còn mình em đứng đây
Đường anh đi tìm quá đẹp đi cùng em con đường lại quá hẹp
Điều cần đến sẽ đến nên còn gì để giữ anh

Họa Khúc Mỹ Nhân (Sứ Thanh Hoa)

Dáng thơ hiện lên trên nền men, nét mực loang nhạt dần
Ngỡ như làn môi căng tràn như hoa Mẫu Đơn tuyệt trần
Từ trong tiếng lá cây Đàn Hương, tâm tình như gửi trao
Nét bút đứng im như bâng khuâng theo về chốn nao

Lá Chuồn Chuồn

Bay cao lên những cánh lá chuồn chuồn
Cho anh vui với ánh mắt một người
Nụ cười nhỏ bé vẫn còn đầy thơ ngây
Bàn tay trong tay vui cùng gió với mây.

Em Mặc Kệ Anh Đó

Verse:
Ngày anh đi để quên, cánh hoa buồn tênh vào thu chiều vàng
Nhặt lấy em cất trong, tóc em ngày nắng, thênh thang
Rồi đông qua em có hay, cánh hoa đã bay, mà tim vẫn cháy bỏng
Vì lời hứa mỏng manh, anh nói, sẽ về bên em

Đứng Kế Bên Người Ta

Verse:
Anh có về lại, nơi sân trường gió mềm mại
Một buổi chiều mưa bay, tay cầm chiếc lá, anh hát ca
Đứng kế bên là cười, ba nằm rồi một chốc thành mười
Mười năm trôi qua, mưa vẫn bay trời xa, sóng vẫn vỗ là đà

Cánh Chim Băng Giá

Mùa đông lạnh băng khung trời khô xào xạc
Ngẩn ngơ hàng cây gió lùa run môi lạnh
Về ngang lối em có con chim cô đơn chải cánh
Cuộc tình mờ xa còn đây khung trời kỷ niệm