Người ta hỏi anh có thấy ân hận khi bị em ruồng rẫy trăm lần
Anh chỉ biết âm thầm, giấu buồn qua đôi mắt thâm quầng
Vì khi đã yêu em quá nhiều rồi cho dù em có lỡ phản bội
Anh chỉ trách anh thôi quá tệ nên em mới buông lơi.
khi đôi tay ah cố níu yêu thương đã qua
Là khi đôi môi ánh mắt em muốn rời xa
Khi con tim đã úa tàn theo thời gian
Chẳng thể đưa! đôi bàn tay ra đón thêm ai vào lòng
Ta đã hẹn nhau xuống phố chiều nao
Vì sao anh hẹn lại không đến
Em vẫn chờ anh héo hắt chờ mong
Buồn tênh khi bóng anh mù khơi
Mưa lạnh chiều nay lấm lem tấm thân hao gầy
Giá buốt đôi bàn tay buồn thay số kiếp cô liêu
Phận duyên lỡ làng đường yêu vỡ tan
Xin hỏi ông trời làm sao để lòng vơi bớt.
Có lúc em dỗi hờn
Và như thế cứ mãi im lặng
Dòng mắt em cứ mãi kiếm tìm
Những lời yêu còn chưa nói ra.
Tại sao ta không thể ở bên nhau
Niềm tin kia chôn cất em biết đâu
Vì từng thương một người mang tiếng cười để che lấp đi
Khóe mi anh lệ tuôn em cũng đâu biết gì.
Ai trao son phấn ngọc ngà
Để giờ đây em hồng nhan dáng hoa
Ai mang hết duyên số ơn trời
Để lại đây câu vật đổi sao dời.
Níu ngàn lời cũng không ngăn được
Bàn chân bước đi không báo trước
Có những điều cất riêng trong lòng
Giờ bốn vách ngăn cùng cô phòng.
Người ơi đừng khóc những buồn đau tháng năm xưa xóa nhòa
Tình yêu lạc lối em lỡ trao cho một người gian dối
Người ta chỉ biết vui chơi bên người
Còn em thì u mê trao hết trái tim mình
Dù cho anh bên cạnh em, dù cho anh luôn thật tâm
Dù cho anh yêu em, em nào có hay
Chiều mây bay, giăng giăng mờ mờ mưa
Sài Gòn vắng, một ngày nữa trôi xa
Espresso đắng, dòng xe lướt qua
Tiếng yêu giờ, đã cũ hay chưa?