Kỷ niệm bên nhau sao nay nhạt nhòa về nơi phong ba
Anh từng nghĩ sẽ ấm êm nhưng vậy mà
Là do anh cố chấp nhiều điều chẳng thể lắng lo và thiếu nuông chiều
Ngay cả khi yêu cũng chẳng nhường nhịn bao nhiêu.
Đồng xanh bát ngát hương lúa của quê hương
Nhớ em từng đêm nhớ đôi môi nụ cười
Tình yêu đôi lứa chan chứa thời xuân xanh
Bởi thân còn nghèo nên đành lùi phía sau.
Một chiều rộn ràng bước trên phố biển.
Nhìn hàng dừa xanh níu đôi chân tôi.
Dập dìu dập dìu Hải âu lượn bay.
Theo gió căng buồm ra khơi .
Em chẳng nói một câu cũng chẳng bên nhau dài lâu
Một phút nông nổi đổ vỡ xảy đến những điều khó lường
Tận sâu trong tâm trí đôi ta chẳng thể hòa hợp đối phương
Dẫn đến ly tan bàng hoàng chẳng ai thể ngờ.
Lyly:
Mình em với những thói quen hằng ngày
Mình em đi hết những tháng năm ấy
Dù cho mọi thứ khó khăn biết mấy
Lời cầu hôn ấy anh đã không thể giữ lời
Xin lỗi hai từ anh không thể nói
Giờ anh không biết trong em đang nghĩ suy gì
Bao nhiêu năm qua tự dưng cảm giác yêu thương lại mất đi.
Ngồi một mình nơi đây đếm tán cây có bao lá vàng
Mà lòng người héo úa đã quay lưng lạnh lùng sang ngang
Từng giọt buồn thấm dòng thời gian trôi miên man áng mây hoang tàn
Niềm tin đã vỡ tan nỗi đau mơ màng.
Một mình cô đơn căn phòng vắng
Tình yêu đã khuất theo thời gian
Thầm thương nhớ hỡi anh nào hay
Đời vẫn mãi sống trong lặng bước.
Verse 1
I’m not a perfect person
There’s many things I wish I didn’t do
But I continue learning
I never meant to do those things to you
And so I have to say before I go
That I just want you to know
Hành trình tìm người chung mỗi đêm
Kiếm đâu xa là em chính em
Nụ cười anh luôn nhung nhớ
Đôi mi cong bấy lâu mong chờ.