Vốn dĩ anh chưa bao giờ có được tình yêu
Thì nói gì đến chuyện trong hai ai nhớ ai nhiều
Chân tình ở đây, bình yên ở đây, anh cũng ở đây
Nhưng sao mọi thứ lại cứ xa tầm tay.
Còn lại phút cuối nghẹn nào tiếc nuối
Những tiếng yêu môi hôn vụng dại
Để rồi ngày mai là ngày em phải
Bước theo người sống cuộc sống mới.
Lớn lên bên nhau chúng ta xem nhau cứ như tâm giao
Cứ vô lo âu chẳng ngại ngần gì nhau
Lắm khi ta chơi hoá thân phu thê uống chén thề
Thời thơ ấu chẳng biết gì.
Người đừng cố nói dối tôi biết hết rồi
Đừng cứ xem tôi như là trò đùa vui
Chuyện của mình kết thúc, từ đây tôi với người
Hai người dưng xem như chẳng quen biết.
Từ khi có em bên anh ngày tháng qua
Là khi bóng đêm trong anh thuở nào tựa mây nhẹ trôi xa
Từ khi biết yêu em hơn cả chính anh
Là trao gửi em con tim thật thà
Em mang đau thương nhưng chẳng thể đo lường
Nước mắt em vương dòng lệ bi thương
Tội nghiệp thân em một người con gái
Phải gánh trên vai vì một tương lai.
Có nhớ, kỷ niệm êm đềm đó,
thắm thiết bên nhau, đêm từng đêm.
Ánh mắt, làn da thân trượt xuống,
quyến luyến, niềm đau phút ban đầu.
Đã có những hạnh phúc tưởng bên anh dài lâu
Nhưng giờ anh đã buông tay em thật rồi
Muốn níu kéo một người mà em đã từng thương
Nhưng anh đã lội ngược để em phải đơn phương
Bến sông xưa qua bao mùa mưa lũ
Anh có về xin nhắn nhủ đôi câu
Em biết anh quên, quên mối tình đầu
nhưng anh có biết bên sông xua em vẫn nhớ
Dưới con phố trời đổ mưa, dưới cơn mưa có hai người
Đứng quay bước ngược hướng nhau, rồi đường ai ấy đi
Nước mắt ngân ngân tràn khoé mi, môi mím tay run, khúc phân ly
Cay đắng nghẹn trong nỗi bi thương, để lại một cõi vấn vương