Em hãy tựa vào vai anh
Hãy yên giấc ngủ ngon bình yên nhé em
Có anh ở đây, sẽ không ai làm em khóc
Bao nhiêu buồn đau của em
Anh xin gánh hết cho riêng mình
Chỉ cần em mỉm cười, mọi thứ trên đời anh lo.
Điều em lo lắng cuối cùng rồi cũng đến
Mọi thứ hôm ấy ta đợi em chẳng quên
Bờ khô nói không thành lời khi thấy
Cách anh dịu dàng hôn tình nhân đắm say.
Hình như tôi mơ suốt cả đêm qua
Về kiếp nào đấy của chính mình tôi đã sống
Tôi vẫn là cô bé ưa đội mũ thích làm duyên
Thích bay nhảy và chu du thế giới.
Từ khi chào đời đến nay
Mẹ lo con chằng thiếu điều gì
Mẹ đã cho con bức tranh quá tuyệt vời
Tuổi thơ con chưa hiểu thấu.
Ngày xưa anh thường nói với em
xin nguyện được yêu chỉ mỗi riêng em
Tình yêu đó tựa như giấc mơ
cho từng đêm em nhung nhớ
Dẫu có lúc mong chờ, dẫu có lúc hững hờ…
Vẫn ước muốn bên nhau cho đến ngàn sau.
Nặng nhất có lẽ là chữ thương
Những câu chuyện đã cũ làm ta cứ hoài vấn vương
Riêng tôi đau lòng bởi chữ tưởng
Tưởng thật lòng tưởng em thật sự thương.
We choose it, win or lose it;
love is never quite the same .
I love you. Now I’ve lost you.
Don’t feel bad. You’re not to blame.
Sóm mai này khi ánh dương vừa chiếu.
Nghe hoà âm cách điệu loài chim ca
Như gọi mời hương của các loài hoa.
Hương toả ngát, khắp sân chùa ngát thơm.
Trên đường cái quan, tôi về thăm Hòn Khói.
Nắng gió bạt ngàn, đồng muối trắng quê hương.
Hạt muối quê tôi kết tinh từ nước biển.
Nuôi dân quê tôi khôn lớn cả cuộc đời.
(Verse)
Có… là gì khi chưa biết xa
Vì ngày… em chưa biết yêu
Để bao mùa qua đi
Giờ…thì…ai thương…ai nhớ