Mùa đông mang cơn mưa treo bên ngoài cửa sổ
Chắc có lẽ thấy em quên chẳng cầm ô
Ngày mai qua sương gai anh không còn dắt lối
Anh chẳng thể bước theo em nữa rồi.
Chẳng phải là duy nhất, cũng chẳng phải là tất cả
Ta là gì của nhau em ơi
Gọi là người chung gối, nào phải đâu chỉ là lừa dối
Ta tạm thời bước chung đoạn đường mà thôi.
Giờ biết tin vào ai bóng đá như trò ma
Tiền làm cho hoa mắt rồi
Nhìn thấy bóng không đá mà lại diễn như xiếc
Thôi đi mấy anh bán độ ơi
Nếu như anh yêu em thì sao nhỉ? Chắc sẽ có rất nhiều thứ đổi thay
Chắc ta còn vô tư như phút đầu? Chắc em sẽ trốn tránh ánh mắt anh
Nếu như ta yêu nhau thì sao nhỉ? Chắc có nhiều trái tim sẽ phải đau
Sống đúng cảm xúc sao khó quá vậy? Nỗi cô đơn giấu sau những tiếng cười
Từng ngày vẫn trôi qua
Có biết bao nỗi niềm chất chồng
Lòng muộn phiền và mông lung
Làm sao mới thấy an yên?
Lời yêu lỡ vội tan vỡ
Từng là mơ khi ta bắt đầu
Để giờ này còn đâu, một lần mất nhau lạc lối muôn đời
Mình đậm sâu, là sai phải không em?
Đường đời cứ ngỡ cho ta thật nhiều hương hoa
Nào ngờ dối trá tà ma khoác lên người
Nhếch môi cười, nhưng toan tính cao vời
Nam mô cửa miệng sâu tâm đầy rẫy, chông gai nhiễu nhường.
Ngồi một mình trong đêm chẳng biết tương lai mai ta thế nào
Mượn một vài hơi men để thấy ta trông sẽ ra sao
Chợt nhận ra ta đã quá 30 chưa nắm tay ai rồi
Buồn một chút cô đơn một chút chơi vơi.
Giận cả muôn vì sao trời xanh kia làm ngơ
Lời yêu khiến tâm tư rối bời
Vẫn không giữ được đâu nửa tri kỷ hồng nhan
Lòng cảm thấy nhiều ân hận
Bằng lăng hoa tím biếc
Nước mắt lệ nhòa
Mà nhớ ai nhớ biết mấy.
Nơi con đường xưa, ngày vai kề vai
Một lời hứa thương nhau dài lâu
Rồi cơn mưa vô tình, vội vàng xóa nhòa
Người gần bên hóa xa lạ.