Chắc anh đâu nào biết em đã yêu anh ra sao?
Phải làm gì để em xóa tan sự cô đơn
Ý trời ban nào mấy ai đoán được trước vận số
Thế nên em phải chấp nhận điều đó.
Em giấu nỗi nhớ vào trong giấc mơ
Em giấu cơn đau mỗi lần mong chờ
Em giấu ước muốn ước muốn bên anh dại khờ.
Gió miên man thay lòng nhìn người ra đi
Lòng thầm mong, hai chúng ta có thể quay về
Thương chẳng còn, chữ duyên còn đâu
Chuyện tình ta, nay chẳng thể sánh bước lâu dài.
Hình như trong lòng anh đã không còn hình bóng ai ngoài em đâu
Hằng đêm anh nằm thao thức suy tư, chẳng nhớ ai ngoài em đâu
Vậy nên không cần nói nữa, yêu mà đòi nói trong vài ba câu
Cứ cố quá đâm ra lại hâm uhm, đau hết cả đầu
Ta đã quên nhau từ bao lâu
Le lói nỗi đau tựa cơn sóng trào
Từ hôm chia tay, mưa rào kín lối mi cay
Chờ ai đợi hoài trông mãi
Chỉ thấy mây đen kéo lại
Trái tim như vụn vỡ trái đất như ngừng quay.
Xuống phố ban sớm một ngày trời xanh
Thoáng thấy hình bóng người đẹp của anh
Áo trắng duyên dáng xuyến xao lòng ai
Vóc dáng thanh thoát, tóc vừa ngang vai
Nhẹ nhàng muốn bước tới đi cùng em
Bỗng nghe có người gọi em
Nói khẽ: “Anh đợi từ lâu”
Em ơi nghe nói năm nay má muốn kiếm nàng dâu
Mà lâu nay anh đâu có yêu ai ngoài em đâu
Cuộc đời này anh coi như xong, mọi việc anh giao cho em trông
Còn gì đâu nữa để em phải bận lòng.
Sao không vì nhau khi lòng đau đớn nhất
Sao cứ tìm kiếm khi niềm tin đã mất
Lời xin lỗi với anh là gì? Hay chỉ nói ra rồi thôi.
Có lẽ em đã sai khi tin anh, tin quá nhiều
Có lẽ em đã sai khi trao anh trọn con tim
Có lẽ em đã sai khi quan tâm anh quá nhiều
Có lẽ em đã s ai khi em đã quá yêu anh
Intro