Phi Tần

Thời binh đao sa trường gió xương ngâm đời ta
Nguyện hi sinh cho vương quốc ta xem là nhà
Nàng nơi thâm cung huyền bí địa ngục trần gian
Còn đâu thanh xuân nàng giữ như hoa lụi tàn.

Ôm Sầu

Có những ký ức kia chẳng phai mờ
Cố giấu nước mắt anh làm ngơ
Phút cuối níu kéo đôi bàn tay lại
Em quay bước đi chắc có lẽ anh đã sai.

Chưa

Chưa tìm thấy tình yêu chưa chạm lấy bình yên
Chưa gặp gỡ để nói một tiếng bắt đầu
Chưa nhận ra hợp nhau chưa đủ để dài lâu
Chưa hạnh phúc làm sao sẻ chia với ai khác

Điều Vô Tri Nhất

I’m sorry I’m late nắng vương nhẹ trong mưa bay
Quần jeans converse trắng hơi hơi gầy
Lần đầu tiên gặp nhau ánh trong đôi mắt màu nâu
Những điều chưa nói những rung động xa xôi.

Em Biết Em Thua Rồi

Chắc một người tốt hơn đang bên anh
Còn em chỉ ở lại đây với nước mắt rơi
Hóa ra bình yên chỉ đến đây
Hóa ra bình yên chỉ thế thôi
Khoảnh khắc đẹp là lúc ta còn yêu

Em Khác Xưa Rồi

Ngày yêu thương, em thấy anh chung đường với ai đó thật vui
Nhìn anh vui em đau đến không thể lau được giọt nước mắt
Cố xiết lấy đôi tay em chạm đến môi
Nuốt nước mắt em quay đi chỉ khóc thôi
Biết làm sao khi em mấtyêu thương thật rồi

Đành Thôi Anh Hỡi

Cuộc tình tan mình đành chia hai ngã
Còn lại với nhau phút giây ta biệt ly
Người tình ơi đừng buồn chi anh hỡi
Vì tiếng yêu nay đã phai nhạt màu

Nhớ Kẻ Phụ Tình

Người yêu ơi, nơi trời xa bao ngày dài qua
Có khi nào em một lần nhớ đến anh
Vẫn nơi này có một người chôn sâu mối tình
Tình đẹp nhất – Tình dang dở, phải không em ?
Kẻ phụ tình?