Từng xem nhau là cả bầu trời của nhau
Vậy mà thoáng chốc đã hóa ký ức và niềm đau
Người trao ta ngỗn ngang nghìn vạn nỗi đau
Ngọt ngào yêu thương em đem trao hết cho người sau
Đoạn đường người bước đã không còn anh (Và) chắc có lẽ cũng quên thật nhanh
Từng lới hứa hẹn thề như áng mây trôi mỏng manh
Cuộc đời sao trớ trêu chẳng yên thân một hướng
Cứ bôn ba muôn phương tìm quá khứ
Và ngày hôm nay đây, em không nói thành lời
Vì anh xa trái tim này nặng trĩu
Tiễn người đi rồi ta góp nhặt thương đau
Chén biệt ly sầu ta nhấp cạn cho nhau
Giấc mộng ban đầu thôi xin gửi vào đêm thâu
Nào ngờ bóng tối phủ lối thêm u sầu.
Có lẽ anh đã đi sai nước cờ
Thế nên giờ chấm dứt chuyện tình ta chẳng như mơ
Có lẽ khoảng cách giết ta từng phút
Yếu lòng một chút là đánh mất ngay.
Trong cuộc sống ai không mắc sai lầm
Khi nhận ra mới biết đâu là đúng
Đem cảm xúc át lý trí quá nhiều
Đánh cắp yêu thương đem trao cho người khác.
Một lời không nói hết
Cuộc đời giống như là mơ
Thế gian tri kỷ xa vời
Chẳng mong sang giàu vẫn có nhau
Bầu trời ngả nghiêng em quên cả lối về
Đôi chân như bước trên thiên đàng
Một bước lên thiên đàng
Theo suốt đời tôi vầng trăng quê vằng vặc
Câu hò trên sông Trà cùng sóng nuớc mênh mông
Guồng xe nước vẫn quay đều trong hòa niệm
Rặng tre già con thuyền thấp thoáng mờ sương…
Này cô bé có đôi mắt huyền
Cười lên nhé rồi hãy làm duyên
Suối tóc trên vai em suôn mềm
Lụa là áo trắng trinh nguyên
Đẹp kiêu sa hồn nhiên…