Ngày em theo chồng là ngày anh hết chờ mong
Cái rét mùa đông sao bằng giá băng trong lòng
Ngày vu quy em lệ ướt tràn mi
Khóc mà chi nhạt phai má hồng
Về bên chồng vui hạnh phúc nghe em
Tiếc thương gì kẻ trắng bàn tay.
Câu chia tay em buông chợt khiến anh ngỡ ngàng
Bên em là một người khác, không phải là anh
Anh chết lặng không nói nên câu như con dao đâm từ phía sau
Nước mắt chảy ngược, gượng cười, ừ không sao đâu.
Thương anh nhiều lắm cứ sớm hôm che chở em
Một mai già đi anh có hứa bên em hông
Thấy chắc là ta gia đình nhỏ hạnh phúc to
Ấm no mai sau cầu sinh bé trai đầu lòng
Thanh xuân vừa qua em ở đâu
Làm anh tìm mất nữa cuộc đời
Người ơi có biết anh đã chờ em
Từ mùa xuân đến hết bao mùa đông
Tìm trên thế giới này, chắc có mỗi em
Chỉ một mình em, chỉ một mình em nết ngang nhưng xinh đẹp
Không thể nào thoát, không thể nào thoát khỏi tay em.
Bầu trời đêm u tối em vẫn đứng đây một mình thôi
Chờ một ngày anh sẽ quay về nắm lấy đôi tay này
Chỉ vì yêu em đã cố gắng chứng minh em là ai
Là người sẽ bên anh nhưng hóa ra là sai.
Mưa còn mãi rơi trên đường vắng
Đêm lặng lẽ trôi theo thời gian
Giờ từng giờ, từng bước giữa phố
Màu đèn vàng nhạt nhòa dĩ vãng
Nhẹ bàn chân theo tiếng buồn mưa.
Con mới ra đời
Ba nhẹ ôm khẽ vào lòng
Lặng nghe tiếng thì thầm
Hỡi bé cưng của ba.
Biết bao mộng ước câu chuyện em đang vẽ ra
Và bao câu tình ca thiết tha
Thế gian đổi khác mộng uyên ương vỡ nát
Giọng ai ngâm nga cung đàn ai oán.
Lá hoa rơi trên nền sân nhà.
Tiếng chim ca reo mừng Xuân về.
Tiếng em ca trên từng phím đàn.
Anh đến thăm em khi chiều nhẹ buông.