Làm sao hong những hương yêu ngày cũ
Khi mùa vàng theo gió đã bay xa
Người ra đi mang theo nửa khung trời
Người ở lại nụ cười phai nét ngọc.
Ngày tháng gọi lời tự tình của đá
Mùa rêu xanh cũng úa giấc mơ người
Ta nhặt lấy thời gian trong ngấn lệ
Dâng cho người nuối tiếc một cơn mê.
Uống nước trời mưa anh những tưởng
Uống mùi hương tóc bé thơ ngây
Nước trong veo quá, không men rượu
Anh uống nghe lòng đã ngất say.
Chiều nay lang thang về qua vườn Lục Xâm Bua
Chiều tThu Paris buồn hàng cây vàng lá bay
Kìa từng cặp tình nhân vai kề cùng dìu bước
Bỗng nghe trong lòng ta bao niềm nhớ
* (4/4) Rumba 12/09/2024
Níu lấy những mảnh đêm cằn cỗi
Em yêu có say hương vầng trăng mọn xuân thì
Tình đâu xin chớ để sương về vội
Ngoài kia dắt díu những hồn mê.
Mưa vương lên mái tóc
Ướt mắt ngọc ngà em
Ngỡ như vì tinh tú
Dưới mi cong buông rèm
Paris chiều thu trên phố đông người
Một mình anh lang thang vỉa hè
Trời nắng ấm sao lòng mình giá băng
Hay chỉ tại anh nhớ đến em
Đâu đó những con đường không tên
Mà dấu chân in sâu đến lạ
Con đường mình che chung chiếc lá
Chiếc lá úa nhầu bạn giờ nơi xa
Anh hãy ngủ đi thôi
Trời về khuya lắm rồi
Mưa rơi bên song cửa
Khi em vắng xa người